Minh Hôn - 1310
Cập nhật lúc: 2024-08-14 22:22:04
Lượt xem: 11
Nói xong, nhân viên nữ quỷ vội vàng bước ra khỏi phòng riêng.
Thấy vậy, tôi mới thu hồi tấm thẻ đen ở trong tay lại. Mà lúc này Lý Đại Hành ở bên cạnh mới thật sự phục hồi tinh thần, trên mặt lập tức nặn ra một nụ cười.
“Đinh, Đinh tiên sinh, lần này, lần này ngài sắp nổi tiếng rồi!”
“Nổi tiếng?” Tôi cảm thấy khó hiểu.
Lý Đại Hành cười ha ha nói: “Đinh tiên sinh, có chuyện ngài không biết. Số dư này của ngài đã làm mới hồ sơ tài chính của âm phủ gần trăm năm qua, giống như trước đây có một vị Vương gia xuống đây, mà còn là một vị Vương gia có gia cảnh tốt thì mới có thể đạt đến giá trị tài phú giống với ngài đây, nói cách khác, giá trị con người hiện tại của ngài đã là người giàu số một trong âm phủ, làm sao có thể không nổi tiếng cho được?"
Lúc đầu tôi vốn không cảm thấy gì, nhưng sau khi nghe thấy điều này thì sắc mặt tôi đã lập tức thay đổi.
Mẹ kiếp! Một người trừ tà nghèo khổ như tôi, lúc còn ở trên dương gian thì “ăn không đủ no mặc không đủ ấm”, mười bữa cơm thì có đến ba bữa phải ăn mỳ gói rồi.
Nhưng, nhưng sau khi đi xuống đây thì, thì lại trở thành người giàu nhất…
******
Lúc đó tôi cũng thắc mắc tại sao trong tài khoản của mình lại có nhiều người giấy và tiền âm phủ như vậy.
Phải biết rằng số tiền âm phủ một trăm nghìn tỷ này, cho dù mỗi một tờ tiền âm phủ có giá trị là 100 vạn một tờ, vậy một trăm nghìn tỷ kia là bao nhiêu tờ?
E rằng ngay cả khi ở dương gian, những đồng tiền âm phủ này cũng phải được cất giữ ở nhiều nhà kho riêng biệt thì mới đựng hết được.
Nhưng điều tôi không biết là sau khi tôi rời đi, lão Phong và lão Tần gia đã nhờ đến tất cả bạn bè thân thích của mình.
Lão Tần gia đã nói với bọn họ một câu, chính là đạo lý có tiền có thể sử quỷ đẩy ma, cho nên nếu Tiểu Vĩ đã đi xuống dưới rồi thì nhất định phải có tiền để phòng thân.
Kết quả chỉ với một câu nói như vậy, không những đã đốt hết toàn bộ số tiền âm phủ và người giấy vốn có ở trong cửa hàng của bọn họ cho tôi, mà điều càng khủng bố hơn nữa chính là Tiểu Mạn đã nghe hiểu những lời này.
Theo ý của cô ấy, nếu tôi ở dưới đó mà muốn trở về an toàn thì càng có nhiều tiền càng tốt.
Mà Tiểu Mạn thân là bạn thân thuở nhỏ của tôi, cho nên cảm tình còn rất sâu nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/1310.html.]
Huống chi Tiểu Mạn hiện đang là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Triệu thị, ở dương gian cũng là người giàu có.
Chính vì thế mà sau khi cô ấy thấy số lượng tiền âm phủ tồn kho của chúng tôi tương đối ít, thì đã gọi điện cho một số giám đốc điều hành của công ty ngay trong đêm.
Chỉ là nội dung của cuộc điện thoại lại khiến mấy tên giám đốc điều hành này cảm thấy có chút không hiểu ra sao, vậy mà lại yêu cầu bọn họ tìm đến một số nhà máy sản xuất lớn nhất của cả nước có liên quan đến việc tang lễ.
Sau đó còn yêu cầu bọn họ liên hệ với ba xưởng in lớn nhất cả nước, để những nơi này sản xuất tiền âm phủ ngay trong đêm, bất kể giá cả…
Còn về phần kết quả cuối cùng thì cũng chính là kết quả này.
Bởi vì tôi chưa từng làm qua những chuyện trái với lương tâm, hơn nữa bản thân còn là một người trừ tà của chính đạo, trảm yêu trừ ma, bảo vệ sự bình an của một phương, cho nên giá trị công đức của tôi đều là tự mình kiếm được từng chút một mà có, sau đó đã đạt đến con số này, còn về phần tiền âm phủ được phía trên đốt xuống cũng sẽ không có khoản khấu trừ nào.
Sau đó số dư tài khoản của tôi bắt đầu tăng lên nhanh chóng, mà trong mấy ngày sau khi xuống đây, số dư đã bạo tăng đến con số đáng sợ như vậy...
Tất nhiên những việc này, hiện tại tôi không hề biết gì.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy nghi ngờ, chắc chắn là do mấy người bạn tốt của tôi ở trên dương gian đã chi thêm tiền để mua những tờ tiền âm phủ này cho tôi.
Đối với những thứ này, lúc đó tôi không có quá nhiều khái niệm, cũng không quá mức chú ý. Bởi vì lúc này, trong lòng của chúng tôi chỉ có một mục tiêu, đó chính là đi tới Phong Đô trước, sau đó tìm đến suối Trọng Tuyền và hoàn thành nghi thức.
Sau khi nghe tin mình trở thành người giàu nhất âm phủ thì cũng chỉ biết ngẩn người, sau đó lộ ra vẻ mặt cười khổ mà thôi.
Một lúc sau, nhân viên nữ quỷ Tiểu Mỹ kia đã quay lại, nhưng lần trở về này của cô ấy, phía sau lưng còn có hai tên nam quỷ trung niên đi theo.
Ngay khi Tiểu Mỹ vừa mới bước vào phòng thì đã chào hỏi tôi.
"Đinh tiên sinh, số tiền mà ngài cần đã được chuẩn bị tốt. Hơn nữa, hai vị này là chủ tịch và phó chủ tịch chi nhánh ngân hàng Hơn Nửa Bước của chúng tôi."
Hai nam quỷ nghe thấy lời giới thiệu của Tiểu Mỹ thì đều gật đầu cúi chào tôi.
"Xin chào Đinh tiên sinh, xin chào, đây là danh thiếp của tôi." Nói xong, hai người này lập tức lấy danh thiếp của mình ra rồi đưa cho tôi.
"Ở thành Hơn Nửa Bước này, nếu ngài có nhu cầu gì thì có thể trực tiếp liên hệ với chúng tôi. Đinh tiên sinh, nếu ngài có bất cứ nhu cầu nào, chúng tôi đều có thể tận lực thỏa mãn.”
Tôi thản nhiên quét mắt nhìn danh thiếp của họ một cái, cũng không nhìn tên của hai người này mà chỉ cười nhẹ một tiếng: "Được rồi, vậy thì cảm ơn các vị rất nhiều. Nếu tiền đã vào tay thì chúng tôi cũng nên lên đường thôi!”