Minh Hôn - 416
Cập nhật lúc: 2024-07-15 18:27:40
Lượt xem: 32
Nhưng tôi không biết, công việc này cũng không hề đơn giản như trong tưởng tượng của tôi.
Nếu không phải chúng tôi mạng lớn, có lẽ mọi người đều mất mạng...
************
Khu biệt thự Hoa Điền này nằm gần khu trung tâm thành phố, vị trí ở đây có thể nói là tấc đất tấc vàng.
Có thể mua biệt thự ở đây, hầu hết đều là tỉ phú.
Thật sự không nghĩ tới, lần này Văn tiên sinh sẽ giới thiệu cho chúng tôi một khách hàng như vậy.
Xe trực tiếp chạy vào tiểu khu, vừa xuống xe đã có một người đàn ông trung niên bước tới.
Người đàn ông này có chút mập mạp, ưỡn một cái bụng to, đeo sợi dây chuyền vàng lớn, trên ngón tay còn mang theo một cái đồng hồ vàng, mấy cái nhẫn vàng, vừa nhìn đã biết là nhà giàu mới nổi.
"Chư vị đạo trưởng đi đường vất vả, tôi họ Tề, tên Lôi."
Vừa nói, người đàn ông trung niên vừa bước tới bắt tay từng người chúng tôi.
Sư phụ cười nói đáp: "Bần đạo là Đinh Thân Mật!"
Tề tiên sinh vừa nghe đến tên của sư phụ của tôi, lập tức kinh ngạc nói: "Đinh đạo trưởng, ngưỡng mộ đã lâu. Nói vậy vị này chính là Độc Ngạo Độc đạo trưởng?”
Nói xong Tề tiên sinh lại nhìn về phía Độc đạo trưởng, Độc đạo trưởng cũng khẽ gật đầu, bắt tay cùng Tề tiên sinh.
Về phần tôi và Bạch Phong, Tề tiên sinh cũng nhiệt tình bắt tay, cái gì mà anh hùng xuất thiếu niên! Tuổi trẻ có triển vọng, toàn là những câu nói vớ vẩn.
Vừa nhìn đã biết người này chính là kẻ già đời trong thương trường, nghe êm tai, nhưng không có dinh dưỡng gì.
Độc đạo trưởng cũng không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: "Tề tiên sinh, nghe Văn tiên sinh nói, ngài muốn dời mộ, không biết đã xảy ra chuyện gì!”
Tề tiên sinh nghe Độc đạo trưởng hỏi việc này, lúng túng cười: "À! Là có một chuyện như vậy, chúng ta vào trong nhà nói, vào trong nhà nói!
Nói xong, Tề tiên sinh liền mời chúng tôi vào trong nhà.
Ngôi nhà rất lớn và được trang trí lộng lẫy, màu chủ đạo là vàng, còn mời mấy người giúp việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-hon/416.html.]
Chúng tôi lần lượt ngồi xuống, người giúp việc bưng trà cho chúng tôi.
Sau đó Tề tiên sinh kêu toàn bộ vệ sĩ và người giúp việc xung quanh ra ngoài, cũng không chủ động mở miệng, mà từ bên cạnh sô pha lấy ra một chiếc hộp.
Chúng tôi cũng không biết Tề tiên sinh muốn làm gì, chỉ nhìn ông ta.
Tề tiên sinh lấy ra chiếc hộp xong, sau đó dùng tay "rắc rắc" mở khóa mật mã, cuối cùng mở hộp ra.
Khoảnh khắc Tề tiên sinh mở chiếc hộp ra, tôi và lão Phong đang ngồi bên cạnh đều không khỏi trợn tròn hai mắt, không khỏi hít một ngụm khí lạnh .
Chỉ thấy bên trong cái hộp này, tất cả đều là nhân dân tệ được xếp chỉnh tề, nhìn rất chói mắt.
Cái này còn chưa xong, sau khi Tề tiên sinh mở hộp ra, đẩy nhân dân tệ về phía sư phụ và Độc đạo trưởng, lập tức mở miệng nói: "Hai vị đạo trưởng, trong này là một trăm vạn, xin hai vị đạo trưởng nhất định phải nhận lấy!"
Mẹ kiếp, cái này nghĩa là gì? Thổ hào đến mức này? Gặp mặt liền cho một trăm vạn.
Tôi đi theo sư phụ hai mươi năm, đây là lần đầu tiên gặp kim chủ hào phóng như vậy.
Nhưng sư phụ và Độc đạo trưởng từng trải qua sóng gió, chỉ liếc mắt một cái, lộ ra bộ dáng không quá để ý.
Dù sao thiên hạ này, cũng không có bữa trưa miễn phí nào, ra tay liền cho một trăm vạn, chỉ sợ chuyện này không đơn giản.
Tôi nghe sư phụ nói: "Tề tiên sinh, ông đây là?"
Tề tiên sinh mỉm cười, cũng không lập tức trả lời, mà là lấy ra một điếu xì gà lớn, tự mình châm lửa, sau khi hít sâu một hơi, lúc này mới mở miệng nói với chúng tôi: "Hai vị đạo trưởng, thực lực của Tề mỗ tôi các người cũng thấy rồi, có tiền, có tiền, tôi rất có tiền. Một trăm vạn này là phí ra tay của các người. Nếu chuyện này thành công, còn sẽ có thù lao.”
"Tề tiên sinh, chúng tôi chính là đạo sĩ, có thể giúp chúng tôi sẽ tận lực giúp đỡ, tiền bạc chỉ là thứ yếu. Ông mời chúng tôi đến, chỉ sợ không phải là di dời mộ phần đơn giản như vậy chứ? "Độc đạo trưởng cũng cảm thấy có vấn đề, làm sao mà di dời mộ phần liền có một trăm vạn? Còn là phí ra tay?
Ngay cả tôi và Bạch Phong đứng bên cạnh, cũng cảm thấy không thích hợp.
Tề tiên sinh nghe đến đây, đặt điếu xì gà lên gạt tàn, sau đó mới tiếp tục nói với chúng tôi: "Thật ra! Chủ yếu là di dời mộ phần cho cha và ông nội tôi, chẳng qua trong này có chút chuyện...”
Nói đến đây, Tề tiên sinh trở nên ấp úng.
“Có một số việc, xin Tề tiên sinh hãy nói thẳng …” Sư phụ tôi thúc giục.
Tề tiên sinh thở dài: "Nói như vậy đi! Tề mỗ tôi có thể có hết thảy mọi thứ như ngày hôm nay, biệt thự, xe sang, dây chuyền vàng lớn, đồng hồ vàng lớn, công ty phát triển. Tất cả là vì phần mộ của tổ tiên, cha và ông nội tôi được chôn cất rất tốt! Phong thủy đã phù hộ cho