MINH NGUYỆT HOA CHƯƠNG - Chương 03
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:30:10
Lượt xem: 1,693
Nếu không hiệu quả... Ta lén cầu xin nàng, xin nàng đến lúc đó hãy cho ta và Vãn Nương một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng.
Sốt cả tháng trời, cuối cùng ta cũng khỏi bệnh, Vãn Nương cũng được dùng thuốc.
Lan nương tử vui mừng khôn xiết, nàng nói: "Sau này khi ta xây y viện, sẽ dựng một tấm bia đá cho các ngươi, vì các ngươi là những con chuột bạch đầu tiên thử nghiệm penicillin!"
Gì? Ta không hiểu, đại khái là nàng muốn dựng một tấm bia vinh danh chúng ta.
Làm kỹ nữ mà còn được dựng bia vinh danh, tuyệt quá!
Nàng sắp xếp cho chúng ta làm việc tại "Xưởng chế thuốc", chuyên sản xuất "penicillin" cho các chiến sĩ tuyến đầu.
Đôi khi nàng đến thăm chúng ta, còn nói rằng, khi đất nước thái bình nàng sẽ mở trường học, lúc đó, ta và Vãn Nương đều có thể đi học.
Nói đến chuyện học hành, nàng mỉm cười nhìn ta: "Cái tên Hiểu Hiểu này quá nhỏ nhoi, ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên học thuật."
Nàng viết hai chữ "Hoa Chương".
Hiểu Hiểu là ánh sáng nhỏ bé, nhưng có thể viết nên Minh Nguyệt Hoa Chương.
Nàng cũng đặt cho Vãn Nương một cái tên mới, là Du Quan.
"Đêm khuya qua Du Quan, truy đuổi kẻ địch phương Bắc, cát bụi bay tung, đ.â.m vào áo chồn."
Tuyệt thật, tuyệt đến mức chúng ta nghe không hiểu.
Nhưng điều đó không ngăn cản được việc ta và Vãn Nương sờ lên vết mực chưa khô, tưởng tượng về cuộc sống tương lai.
Làm việc, học hành, khỏe mạnh, no đủ, không phải hầu hạ nam nhân, là tương lai.
Chúng ta nằm mơ cũng mỉm cười.
Rồi khi tỉnh mộng thật sự.
Lan Anh c.h.ế.t rồi.
5.
Những năm qua, chúng ta cũng đã nghe ngóng nhiều tin tức về Lan Anh.
Nghe nói, nàng và Đinh Dương Hầu đã cùng nhau vượt qua khó khăn từ khi còn chưa có gì, tình nghĩa sâu nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-nguyet-hoa-chuong/chuong-03.html.]
Dù sau này, Đinh Dương Hầu có cưới đại tiểu thư Thành chủ gia, rồi vì con cái mà nạp thêm nữ nhi của một vị quan nhỏ có khả năng sinh đẻ thì Lan Anh vẫn là người được hắn ta tin tưởng nhất.
Nhưng Lan Anh không chịu lấy hắn ta, nàng nói: "Bàn chải và nam nhân không thể dùng chung."
Dưới sự giúp đỡ của nàng, Đinh Dương Hầu từng bước lên cao, thống nhất thiên hạ, lên ngôi Hoàng đế.
Sau khi đăng cơ ba ngày, Quý phi bị sẩy thai.
Thị nữ thân cận của Lan Anh đứng ra tố cáo nàng dùng thuật vu cổ, nguyền rủa đứa con trong bụng của Quý phi.
Thực ra đây là cái bẫy mà Hoàng hậu và Quý phi cùng lập ra, Thái y phối hợp giả thai, thị nữ phối hợp tố cáo.
Nhưng Đinh Dương Hầu lại dễ dàng tin tưởng.
Thỏ khôn chết, chó săn bị làm thịt.
Thiên hạ đã định, không còn cần Lan nương tử công cao chấn chủ nữa.
Lan Anh c.h.ế.t rồi, y viện, trường học, tất cả kế hoạch vì dân sinh đều tan thành mây khói, xưởng chế thuốc cũng bị binh lính xông vào phá hủy.
Các nữ công chạy tán loạn, binh lính thỏa sức giày vò.
Phụ nhân nhà lành đâu thể chịu nổi chuyện này, tất cả đều tự sát.
Ta và Vãn Nương không quan tâm, chúng ta tự nguyện cởi áo.
Rồi khi bọn sắc quỷ đang động đậy trên thân thể chúng ta, chúng ta rút trâm, đ.â.m mạnh vào gáy chúng.
Sau đó chúng ta cải trang thành binh lính, trốn khỏi xưởng chế thuốc đã trở thành địa ngục, chạy thẳng đến bãi tha ma, tìm thấy t.h.i t.h.ể của Lan nương tử.
Nàng c.h.ế.t thảm lắm.
Mắt, mũi, tai, lưỡi, tứ chi, đều không còn.
Ngay cả răng cũng bị đập từng chiếc một.
Trong khoang miệng trống rỗng có nhét một tờ giấy:
[Nữ xuyên không thích thể hiện, đáng đời!]
Không biết là do ai để lại.