MINH NGUYỆT HOA CHƯƠNG - Chương 07
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:32:18
Lượt xem: 1,386
Hoàng hậu từ trên cao nhìn xuống ta, tay mân mê chuỗi tràng hạt, miệng niệm Phật.
Nàng ta vừa dứt lời, các phi tần khác cũng đồng thanh hưởng ứng.
"Quả nhiên là đồ không ra gì."
"Cái này khác gì trực tiếp đầu độc người ta đâu, quá ngu ngốc."
"Bệ hạ rất coi trọng con cái, lần này nàng ta chắc chắn sẽ bị trừng phạt."
Trong phòng, tiếng kêu la thảm thiết của Tôn Quý phi vang lên không ngớt. Chu Mãnh run tay, ném mạnh ta xuống đất, không nhìn vào mắt ta: "Người đâu, lôi ả tiện nhân độc ác này ra ngoài, đánh chết!"
Ngay lập tức có cung nữ đến lôi kéo ta. Trong lúc giằng co, y phục của ta xộc xệch, khiến các phi tần khác chế giễu, quay mặt đi như thể ta đã làm ô uế mắt bọn họ.
Ta nhân cơ hội giằng khỏi tay cung nữ, vội vàng cởi chiếc áo lót màu đỏ thêu đôi uyên ương nghịch nước bên trong ra, quỳ lạy trước mặt Chu Mãnh, nước mắt lưng tròng: "Bệ hạ, thần thiếp oan uổng quá!"
Ta đưa chiếc áo nhỏ cho hắn ta: "Chiếc áo này thần thiếp thường xuyên mặc, bệ hạ cũng đã từng thấy. Ngài hãy nhìn màu đỏ của nó, nó giống hệt màu của chiếc vòng tay thần thiếp tặng cho Quý phi. Nếu thần thiếp muốn hại Quý phi, chẳng phải là tự hại mình sao? Thần thiếp xuất thân thấp kém, ngày đêm mong có một đứa con, làm sao có thể làm chuyện tổn hại kẻ địch một trăm mà tự hại mình đến tám nghìn thế này!"
"Hôm đó, cung nữ Bích Châu bên cạnh Hoàng hậu đã cảnh báo thần thiếp không được dùng Cửu Nhật Hồng với phèn chua. Nhưng nàng ta không biết, mặc dù Cửu Nhật Hồng có màu đỏ nhưng khi ép lấy nước cốt thì lại có màu hồng nhạt. Muốn nhuộm màu đỏ đậm, phải thêm một loại thảo dược gọi là Linh Lung thảo, loại thảo dược này có thể trung hòa tính hàn của Cửu Nhật Hồng, không những không độc mà còn có tác dụng bồi bổ thần kinh."
"Nếu bệ hạ không tin, có thể sai thái y kiểm tra chiếc áo nhỏ của thần thiếp, đồng thời hỏi lại Thái y viện xem gần đây thần thiếp có xin nhiều Linh Lung thảo không!"
12.
Tiểu y còn vương lại nhiệt độ và hương thơm của ta.
Hắn ta nắm lấy nó, hít sâu một hơi, sắc mặt khẽ biến đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/minh-nguyet-hoa-chuong/chuong-07.html.]
Trong hương thơm ấy, có hòa lẫn một mùi hương quen thuộc đối với hắn ta.
Đó là mùi hương gỗ thường có trên người Lan Anh.
Ta tiếp tục nói: "Hương của Linh Lung thảo rất đặc biệt, là mùi gỗ thoang thoảng, thái y chỉ cần ngửi một chút là có thể phân biệt."
Sắc mặt Chu Mãnh đen kịt lại, hắn ta quay sang thái y đang run rẩy đứng bên cạnh: "Nghiệm!"
Thái y nghe vậy, chân như muốn khụy xuống, suýt ngã ngồi trên đất.
Đó là áo của sủng phi, nếu ông ta chạm vào và ngửi nó, Chu Mãnh có thể vì thế mà nổi giận với ông ta.
Nhưng nếu ông ta không nghiệm, cả cửu tộc của ông ta sẽ ngay lập tức gặp nguy.
Cuối cùng, với khuôn mặt tái nhợt, ông ta run rẩy tiếp lấy tiểu y, ngửi qua, những giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trán ông ta rơi xuống: "Bệ, bệ hạ, đó là mùi của Linh Lung thảo."
"Vậy tại sao lúc nãy ngươi không ngửi ra mùi trên chiếc vòng tay?"
Thái y liền quỳ sụp xuống, run rẩy như cầy sấy.
Vài năm trước, ông ta là tay chân của Quý phi và Hoàng hậu, cùng hợp sức hại c.h.ế.t Lan Anh.
Bây giờ, lại dùng cùng một chiêu cũ, ông ta nghĩ rằng mọi chuyện đã được sắp đặt, không ngờ ta lại có thể đảo ngược tình thế, nên không kiểm tra kỹ.
Nhưng bây giờ...
Đúng lúc này, trong phòng Quý phi vang lên tiếng hét thảm thiết.