Mộng Kim Quyết - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-04-30 22:52:30
Lượt xem: 1,048
Trì Chiếu làm hoàng đế mười năm.
Mười năm sau, Tuyết Cầu đã là một con mèo già. Nó bị bệnh tật hành hạ, luôn nhìn về một hướng kêu meo meo nũng nịu.
Trì Chiếu biết, đó là hướng Khanh Khanh ở.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mặc dù đến tận bây giờ, chàng vẫn không chắc đó có phải là Khanh Khanh thật không.
Dù sao thì chàng cũng không nhìn thấy, không nghe thấy, hoàn toàn không thể cảm nhận được sự tồn tại của nàng.
Nhưng chàng thà tin rằng nàng tồn tại.
Tin rằng nàng ở bên cạnh chàng, khuyến khích chàng tiếp tục sống trên cõi đời này.
Đêm Tuyết Cầu mất, Trì Chiếu cũng ngã bệnh.
Chàng vẫn đang ở độ tuổi sung sức nhưng tóc đã bạc trắng từ sớm.
Trì Chiếu yếu ớt nghĩ, thiên hạ đã trị vì ổn thỏa, người thừa kế cũng đã bồi dưỡng xong, trách nhiệm đã hoàn thành, ta cũng có thể đi rồi.
Chàng gọi người thừa kế được nhận nuôi từ trong họ đến, dặn dò chắc chắn phải hợp táng chàng và vợ chàng.
Người thừa kế hỏi chàng còn tâm nguyện gì chưa hoàn thành không?
Trì Chiếu nói, ồ, còn con mèo của bọn ta nữa. Nó là bảo bối của vợ ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/mong-kim-quyet/chuong-18.html.]
Đây chính là tâm nguyện cả đời của họ.
Một nhà đoàn viên.
Trong cơn mơ màng, Trì Chiếu nhìn thấy Thanh Phù.
Vợ chàng vẫn là dáng vẻ dung mạo tươi đẹp.
Nàng đứng ở bờ bên kia vẫy tay với chàng.
Nàng nói, vất vả rồi, chúng ta cùng đi thôi.
Bên chân nàng, chú mèo đen kêu meo meo, thúc giục chàng.
Thế là vị hoàng đế tóc bạc như thời thiếu niên ân ái, vui vẻ tiến lên, nắm tay vợ.
Chàng nói: "Kiếp sau, ta vẫn muốn xây cho nàng một tiểu viện, ta sẽ đích thân chăm sóc vườn hoa cho nàng, tưới nước cho chúng, để chúng nở hoa cho nàng xem."
Thanh Phù nói: "Được, vậy ta sẽ nhớ lau mồ hôi cho chàng."
Chú mèo nhỏ không giúp được gì, sốt ruột kêu meo meo.
Nhưng mà, nó chỉ cần vui vẻ đuổi bướm là được rồi.
Như vậy, đã là viên mãn.
(Hết)