Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mười Hai Thì Chậm - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-11-10 15:49:13
Lượt xem: 1,570

Mẹ nói ta từ lúc sinh ra đã giống như một chú cún con, thích đi khắp nơi đánh hơi.

Ta nói ta đang ngửi mùi hương trên người mỗi người, mỗi người đều có một mùi hương riêng biệt.

Mẹ ngửi lên có mùi rượu hoa quế, a tỷ ngửi lên có mùi hoa lan, a huynh ngửi lên có mùi nhựa thông, còn cha có mùi hương trầm của Phật đường, ta không thích.

Mẹ nói ta nói bậy, trong nhà chưa từng xông hương, lấy đâu ra mùi hương chứ.

Sau đó, Trần Ngọc Như, bạn thân của a tỷ đến nhà ta chơi, ta ngửi thấy trên người Trần Ngọc Như và cả bánh táo mà nàng ta mang đến cho a tỷ đều có mùi nước vo gạo nhàn nhạt.

Ta thừa dịp không ai chú ý liền đem bánh táo cho Đại Hắc trong sân ăn, a tỷ thơm tho như vậy không thể ăn thứ có mùi khó chịu này được.

Nhưng Trần Ngọc Như vừa đi, Đại Hắc liền ủ rũ đuôi chạy khắp sân ị, Lê Thanh cảm thấy có gì đó không ổn liền vội vàng đi tìm Mẹ.

Mẹ nhìn Đại Hắc ủ rũ, lại cho người đi mời đại phu về kiểm tra kỹ bánh táo, vẻ mặt đầy tức giận: "Trần Ngọc Như tuổi còn nhỏ mà tâm địa thật độc ác, buổi thi thơ ngày mai, đây là muốn a tỷ con không thể tham gia!"

Ta nhăn mũi, mẹ đang tức giận có mùi pháo hoa.

Mẹ ôm ta vào lòng, nhẹ nhàng vỗ về lưng ta: "A Tuế làm sao biết bánh táo có thuốc?"

"Trên người nàng ta có mùi nước vo gạo, bánh táo nàng ta mang đến cũng có mùi nước vo gạo, con không thích."

Mẹ trầm ngâm một lúc, ôn tồn hỏi ta: "A Tuế, mẹ có mùi gì?"

"Mẹ có mùi rượu hoa quế, thơm ngọt lại hơi cay." Ta rúc vào lòng mẹ, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Nhưng vừa rồi mẹ có mùi pháo hoa."

"A Tuế, sau này nếu ngửi thấy mùi hương không tốt trên người ai thì chỉ được nói với mẹ thôi, được không?" Mẹ vén tóc mai ra sau tai ta, "Sau này cũng không được nói với bất kỳ ai rằng con có thể ngửi thấy mùi hương khác trên người họ ngoài mùi hương thường dùng."

Ta ghi nhớ lời dặn dò của mẹ, không bao giờ nhắc đến chuyện này với bất kỳ ai nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/muoi-hai-thi-cham/chuong-1.html.]

Nhưng gần đây nhà ta luôn có người đến tìm a huynh, trong sân cũng xuất hiện những mùi hương mới.

Mẹ nói nhà họ Lâm có ý muốn cầu hôn a tỷ, nam nhân mặc áo xanh thường xuyên đến gần đây chính là Lâm đại lang, người muốn cưới a tỷ.

"Vậy còn vị công tử mặc áo trắng kia thì sao?"

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Mẹ khựng lại, cười nói: "Đó là con trai út của Quý gia, lớn hơn con không bao nhiêu tuổi, nhưng theo bối phận con phải gọi là tiểu thúc, sao A Tuế lại hỏi đến hắn?"

"Trên người hắn có mùi bánh bao, thơm lắm."

Mẹ cười chọc trán ta: "Vậy Lâm công tử có mùi gì?"

"Mùi rượu mạnh, cay nồng nữa."

Mẹ gọi Trần ma ma phái người bỏ ra số tiền lớn để điều tra chuyện trong sân của Lâm đại lang, người quay về báo cáo nói Lâm Húc bề ngoài ôn hòa, nhưng thực chất tính tình hung bạo, thường xuyên đánh đập người hầu trong sân.

Cha biết chuyện, liền giật lấy cái bánh trong tay ta, lấy râu chọc ta một lúc lâu, hung hăng nói: "Ta đã nói sao con cứ nhìn thấy ta là chạy, hóa ra là không thích mùi trên người ta."

Ta bị cha chọc đến cười khanh khách, ngoài cửa truyền đến tiếng của Trần thúc, nói Quý tiểu lang đến thỉnh an lão gia và phu nhân.

Ta vùng ra khỏi lòng cha, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẹ, nhìn Quý Tri Tiết hành lễ với cha mẹ xong, liền len lén ngửi thử.

Mắt ta sáng rực nhìn Quý Tri Tiết, mùi sơn tra!

Quý Tri Tiết rời đi, ta liền trèo xuống giường, chạy theo Quý Tri Tiết, ngẩng đầu nhìn hắn: "Huynh muốn cưới a tỷ ta sao?"

Quý Tri Tiết lấy từ trong n.g.ự.c ra hai xâu kẹo hồ lô đưa cho ta: "Muội muốn ta cưới a tỷ của muội?"

Ta nhận lấy kẹo hồ lô, nghiêm túc gật đầu: "Huynh có mùi thơm lắm, a tỷ ta cũng thơm lắm, ta muốn huynh cưới a tỷ ta."

Loading...