Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muôn Kiếp Nhân Sinh - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-24 09:29:57
Lượt xem: 710

Nhưng kiếp này ta đã nhận thấy nhiều điểm bất thường. Hơn nữa, kiếp trước cũng vào giờ Tý đêm nay, phong ấn ở Cổn Châu bị phá vỡ, hạn bạt vô cớ nổi loạn, gây thương vong cho vô số người dân trong thành. Đây cũng là khởi đầu cho trận chiến diệt thế trong kiếp trước.

Ta không tin có nhiều sự trùng hợp như vậy.

Khi bữa tiệc mới đi được nửa chặng đường, ta lén lút rời khỏi yến tiệc và tiến về phía nơi Đàm Vũ đang ở.

Ánh trăng mờ ảo, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng gõ canh. Ta vừa leo qua tường viện thì nghe thấy tiếng đối thoại. Trong sân này ngoài Đàm Vũ còn có người khác.

5.

Trên tấm giấy dán cửa sổ, hai bóng người chồng lên nhau. Người mặc đồ đen đưa cho Đàm Vũ một gói thuốc.

"Hãy tìm cách rắc linh dược này vào nơi hạn bạt sẽ xuất hiện. Linh dược này sẽ khiến hạn bạt nổi điên, đến lúc đó ngươi hãy nhân cơ hội mà g.i.ế.c nó. Chỉ cần g.i.ế.c được hạn bạt, ngày chúng ta tái xuất sẽ không còn xa nữa."

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

Giọng của Đàm Vũ lạnh nhạt, hoàn toàn khác với hình ảnh trong ký ức của ta. 

Nàng nói: "Biết rồi. Còn những địa điểm phong ấn khác đã xử lý xong chưa?"

Giọng đối thoại dần nhỏ lại. 

Ngón tay ta bấm chặt đến trắng bệch. Hóa ra kiếp trước hạn bạt nổi loạn thật sự là do Đàm Vũ gây ra. Nhưng tại sao nàng lại làm như vậy? Và người mặc đồ đen kia là ai? Chuyện hạn bạt nổi loạn và phong ấn có liên quan gì đến nhau?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/muon-kiep-nhan-sinh/4.html.]

Dù đã từng trải qua một trận đại chiến với ma tộc, tavẫn không thể hiểu được. Tại sao trong kiếp trước, ma tộc bị phong ấn hàng vạn năm lại có thể nhanh chóng thoát ra và chiếm lĩnh toàn bộ nhân giới? 

Đàm Vũ từ khi nào đã lén lút cấu kết với ma tộc ngay trước mắt chúng ta?

Cửa "kẽo kẹt" mở ra. 

Ta vội ẩn mình, giữ chặt hơi thở. Chằm chằm nhìn vào người mặc đồ đen kia. Đêm nay trăng sáng, người mặc đồ đen hơi ngẩng cằm, lộ ra nửa khuôn mặt. Ta gần như nín thở. 

Người mặc đồ đen đó hóa ra lại là Thiếu Chủ ma tộc, Thiếu Ương, người mà ta đã g.i.ế.c nửa tháng trước. Hắn không chết.

6.

Ta giữ hơi thở, muốn xem tiếp theo họ sẽ làm gì. Thiếu Ương biến thành một làn khói đen tan biến trong không khí, đó chỉ là phân thân. Ta đã xác nhận điều này, người xuất hiện trong sân không phải là bản thểThiếu Ương mà chỉ là phân thân của hắn. Nghĩ lại thì con rắn đen mà tôi g.i.ế.c c.h.ế.t hôm đó cũng chỉ là một trong những phân thân của hắn mà thôi. Nhưng nếu vậy, tại sao kiếp trước Thiếu Ương lại lấy chuyện này làm cớ để yêu Đàm Vũ?

Trong sân, Đàm Vũ cúi đầu mân mê bình sứ và cười khẩy. Sau đó, nàng trở về phòng. Ta lén trèo qua tường và trực tiếp đến phòng đại sư huynh, kể lại cho huynh ấy nghe những gì ta vừa thấy. 

Huynh ấy đặt tay lên môi và nói: "Tuyết Y, việc này ngươi đừng vội công khai. Đêm nay vào giờ Tý, ta và ngươi sẽ đi điều tra cho rõ ràng."

Mặt trăng đã ngả về phía tây, trong thành bắt đầu có những tiếng đập sắt. Quả nhiên, vào đúng giờ Tý, Đàm Vũ rời khỏi phủ thành chủ.

Chúng ta lặng lẽ bám theo nàng từ xa, không dám lại gần.

Loading...