NAM CUNG XU NINH - Chương 03
Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:08:27
Lượt xem: 290
Thái hậu là thân di mẫu của chàng ấy, trước khi lên đường chàng ấy đã đến từ biệt Thái hậu.
Ta đi thỉnh an Thái hậu, khi ra khỏi cung môn đã thấy chàng ấy đứng một bên đợi ta.
Trông chàng ấy đã gầy đi nhiều so với trước, trên mặt cũng không còn vẻ tươi tắn như xưa.
Vẻ anh khí của thiếu niên như bị rút cạn.
Ta không dám nói chuyện với chàng ấy, định đi thẳng nhưng đã bị chàng ấy chặn lại.
"Mộ Tiểu Hầu gia đây là có ý gì?"
Chàng ấy khựng lại một chút: "A Ninh, ta chỉ hỏi một câu, nàng có bằng lòng đi cùng ta không?"
Đôi mắt chàng ấy sáng lên khi nói ra câu này, giống như hồi nhỏ chàng ấy đến nhà ta rủ ta trốn đi chơi vậy.
Trong khoảnh khắc, ta cảm thấy thời gian như đảo lộn.
Cho đến khi gió nổi lên, cành cây quất vào mặt ta, mới kéo ta trở về thực tại.
"Mộ Tiểu Hầu gia sau này đừng nói những lời như vậy nữa, bản cung sợ người khác nghe được sẽ hiểu lầm."
"A Ninh?"
Khi chàng ấy gọi tên ta, mắt đỏ hoe như thể chịu phải uất ức lớn lao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nam-cung-xu-ninh/chuong-03.html.]
Ta kìm nén lại bàn tay muốn vuốt ve khuôn mặt chàng ấy, rồi quay người rời đi.
3.
Hậu cung vốn nhiều kẻ xu nịnh, vì vậy chi tiêu của cung Vĩnh Ninh luôn bị cắt xén.
Tang Du thở dài thu dọn đồ đạc vừa được đưa đến hôm nay: "Mùa đông năm nay lạnh như vậy, sao mà cả tháng chỉ cấp được có chừng này than?"
Phải rồi, mùa đông lạnh lẽo thế này, chàng ấy vốn rất sợ lạnh, không biết ở Bắc Cương sống có tốt không?
Ta giật mình tỉnh lại, an ủi Tang Du: "Không sao đâu Tang Du, ban ngày ấm áp hơn thì tắt lò sưởi trong phòng đi, tối lại đốt. Chúng ta tiết kiệm một chút cũng được."
Chỉ là trước đây chưa từng quán xuyến việc nhà, không biết dù tiết kiệm như vậy, than trong cung của chúng ta cũng không trụ nổi đến cuối tháng.
Mùa đông trong cung Vĩnh Ninh âm u lạnh lẽo, nếu không đốt lò sưởi thì tay cũng không thể duỗi ra được. Ta rút cây trâm vàng trên đầu và vòng ngọc trên cổ tay: "Tang Du, lén ra phủ Nội vụ mua thêm chút nữa đi."
Tang Du lắc đầu: "Cây trâm này là người cố ý mua vào năm cập kê mà."
Nhưng mà Nam Cung gia vốn không giàu có, lúc vào cung lại cho một đám người hầu về quê, giờ trên người ta cũng chẳng còn mấy thứ đáng giá.
Nhưng dù vậy, cung nhân đều là những kẻ xem người mà phân biệt đối xử. Một cây trâm vàng và một đôi vòng ngọc cũng chẳng đổi được bao nhiêu than ở phủ Nội vụ.
Ta không ngờ Trưởng Công chúa Chiêu Vân lại đến thăm mình.
"Hôm nay vào cung trò chuyện với Thái hậu, cuối cùng muốn đi dạo một chút, thấy trong cung của ngươi có mùi thảo dược rất thơm, bản cung liền muốn vào xin một chén nước, muội không phiền chứ?"
Ta lịch sự lắc đầu: "Trưởng công chúa sao lại nói thế."