NĂM THÁNG QUAY ĐẦU - Chương 03
Cập nhật lúc: 2024-10-11 19:33:46
Lượt xem: 134
Hắn thuận miệng hỏi bạn bè, tiện tay mua đồ tặng tôi, mà tôi có dùng hết toàn bộ sức lực cả đời cũng không có được.
Tôi nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng hắn, đây là câu trả lời của tôi.
Quả nhiên hắn đã hiểu.
Mái tóc xoăn dài như rong biển nằm rải rác trên tấm nệm mềm.
“Quà sinh nhật?”
“Ừm, sinh nhật vui vẻ!”
Thế là chúng tôi liều c.h.ế.t triền miên, coi như là lần cuối cùng bên nhau đi.
Thật ra Tạ Gia Hành đang cưng chiều tôi phải không? Ở bên nhau lâu như vậy, tôi cho rằng tin đồn phong lưu thành tính của hắn đều là giả, trên thực tế hắn là người sẽ để lại không gian cho đối phương.
Bình thường thứ này rất khó được dùng làm tiêu chuẩn phán xét một người đàn ông có tốt hay không, kỳ quái chính là tôi cứ muốn phán xét như vậy, hơn nữa tôi còn cảm thấy hắn cực kỳ, cực kỳ tốt.
Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng vệ sinh.
Tôi nghĩ, đây có lẽ đã là thành ý lớn nhất hắn có thể cho tôi, còn lại, cũng không phải thứ tôi và hắn có thể chi phối.
Thật ra thì ai trong giới cũng biết tôi cả, hắn chưa từng giấu giếm việc bao nuôi tôi mà hoàn toàn công khai.
Đối mặt với những lời trêu chọc của bạn bè, phần lớn thời gian hắn chỉ cười qua loa, thỉnh thoảng tâm tình đặc biệt tốt còn đùa theo vài câu.
Thế nhưng tôi biết, ngoài mặt bọn họ giả vờ giả vịt nhưng thật ra ai cũng đều muốn giẫm lên người tôi một cước. Tôi chính là sản phẩm ba không, nói trắng ra chính là vé vớt, không bao lâu nữa sẽ thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này.
Tôi không biết hắn đầu tư tiền vốn như nào vào đoạn tình cảm này, rốt cuộc là chân tình hay là giả ý, là nhất kiến chung tình hay là có mục đích khác.
Tôi không muốn biết nữa.
Huống chi, tôi cảm thấy hiện tại hắn có nhiều chân tình hơn là giả ý.
4
Gần cuối năm, tôi bị cảm nặng, cuối cùng cũng đổ bệnh.
Thoạt nhìn Tạ Gia Hành chơi bời lêu lổng cả ngày, kỳ thật còn bận rộn hơn nhiều so với kẻ khác. Sáng sớm đã vội vàng ra ngoài, buổi tối mệt mỏi về nhà ngã đầu liền ngủ.
Tôi cố gắng không gây rắc rối cho hắn.
Tôi tự chạy đến bệnh viện truyền nước, chỉ có thể ngồi trên ghế ở khu truyền dịch nhắm mắt nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nam-thang-quay-dau/chuong-03.html.]
Đầu óc hỗn loạn, tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Em ở nhà sao?”
Tôi không muốn hắn lo lắng nên ừ một tiếng.
“Trên bàn làm việc của anh có một tập tài liệu màu đen, anh cần gấp bây giờ, em đưa tới cho anh được không?”
Tôi nhìn bình truyền dịch sắp hết, bèn hứa với hắn nửa tiếng nữa sẽ đến.
Tuyết đã ngừng rơi nhưng lớp tuyết đọng trên mặt đất vẫn chưa tan.
Tôi giẫm trên mặt tuyết trơn trượt, cơn sốt còn chưa hạ, có chút mơ màng.
Ra khỏi thang máy, tôi vốn định trực tiếp đi đến phòng làm việc của hắn, tình cờ thoáng nhìn thấy hai người vừa cười vừa trò chuyện đi về phía này.
“Em đến rồi!”
Tạ Gia Hành nhận lấy văn kiện trong tay tôi đưa cho người phụ nữ tóc quăn màu nâu bên cạnh, thấp giọng nói cho cô ta biết nên làm cái gì.
Tôi biết cô ta, cô ta là con dâu mà mẹ Tạ Gia Hành vừa ý nhất.
Tống Hoài Cẩn, Tạ Gia Hành.
Đến cái tên còn xứng đôi như vậy, ai cũng biết rõ đây chính là hào môn thế gia.
“Sắc mặt em không tốt lắm, bị bệnh sao?”
Hắn nắm lấy tay tôi, muốn thử nhiệt độ.
“Tạ Gia Hành!”
“Hả…?”
Cúi đầu nửa ngày, rốt cục tôi không nhịn được nữa, ghé vào trên người hắn khóc bù lu bù loa.
Tạ Gia Hành bị tôi dọa sợ, theo sau lưng ôm tôi đi đến văn phòng.
“Làm sao vậy…”
Hắn không mở cuộc họp nữa mà kiên nhẫn đứng lại dỗ dành tôi.
“Anh đi họp trước đi!”