Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NÀNG LÀ TẦM DƯƠNG? - 14

Cập nhật lúc: 2024-10-27 19:22:59
Lượt xem: 674

26

 

Ba tháng sau, hoàng đế băng hà tại ngự thư phòng.

 

Trước khi chết, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta: "Bây giờ… có thể nói cho trẫm biết rồi không… nàng thật sự có phải là Tầm, Tầm…"

 

Nhìn ánh mắt đầy mong chờ của hắn, ta chậm rãi đáp: "Ta là công chúa Tầm Dương."

 

Hắn mở to mắt nhìn ta.

 

Ta tiếp tục: "Hoàng thượng quên rồi sao? Ta là công chúa Tầm Dương mà chính ngài đã phong cho.

 

"Còn nếu ngài muốn hỏi về công chúa Tầm Dương thật sự, nàng đã c.h.ế.t từ lâu rồi, oan hồn vẫn bị mắc kẹt trong hồ cá chép, chỉ nguyện rằng kẻ sát nhân dưới trần gian sẽ sớm phải đền tội.

 

"Ngài sắp gặp lại nàng rồi."

 

Hoàng đế trợn trừng mắt, cơ thể hắn bắt đầu vùng vẫy, hơi thở mỗi lúc một yếu dần.

 

Nhưng ta không có lấy một chút thương cảm.

 

Người sắp c.h.ế.t thường cần sự an ủi, nhưng hắn là kẻ duy nhất mà ta không cho phép mình an ủi với danh nghĩa công chúa Tầm Dương.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Bởi hắn không xứng đáng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nang-la-tam-duong/14.html.]

Không xứng đáng được hưởng chút khoan dung, tha thứ hay sự an ủi cuối cùng trước khi chết.

 

Ta nhìn hắn ngừng thở, đôi mắt vẫn mở to, trừng trừng nhìn ta.

 

Ta giúp hắn khép mắt lại, khẽ nói: "Ánh trăng ở Tây Sơn, quả thật rất đẹp."

 

27

 

Sau khi hoàng đế băng hà mà không để lại con nối dõi, một chi nhánh khác trong tông thất lên ngôi.

 

Trong hậu cung, một quý phi họ Tô biến mất không dấu vết, nhưng trên núi Giang Châu, lại xuất hiện một cô gái hái thuốc.

 

Cô gái ấy sáng sớm lên núi trong màn sương, chiều tối trở về dưới ánh trăng.

 

Trên núi có một ngôi mộ nhỏ, là nơi an nghỉ của con gái nàng — Ninh Ninh.

 

Rất lâu sau, bên cạnh mộ Ninh Ninh, có thêm một ngôi mộ mới.

 

28

 

Thực hư khó phân, hà tất phải truy cầu.

 

Một đời yêu hận, chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi.

 

(HOÀN)

Loading...