Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nghe được tiếng lòng của nam chính - 10

Cập nhật lúc: 2024-06-20 21:50:53
Lượt xem: 49

Tôi và Kỳ Hạ ở trong văn phòng nhìn nhau không nói gì.

Nhưng tôi sớm nhận ra đây là cơ hội tốt để bị sa thải.

Mắt tôi lập tức đỏ hoe và cơ thể tôi bắt đầu lắc lư.

Cơ thể của Kỳ Hạ cứng đờ.

Tôi quay đầu đi, nước mắt lặng lẽ rơi:

"Kỳ tổng, xin anh hãy sa thải tôi."

"Tôi biết người anh thích kỳ thật là Khương Ninh."

“Nhưng tôi không thể kiểm soát được cảm xúc của mình.”

"Mỗi ngày trái tim tôi đều rất đau đớn, ban đêm tôi không thể ngủ được."

"Khi nào tôi còn ở đây thì khi đó Khương Ninh vẫn sẽ hiểu lần tôi."

"Anh nên sa thải tôi. Tôi không thể chịu được việc hai người công khai ở bên nhau."

Ánh mắt Kỳ Hạ khẽ run lên, lộ ra chút bối rối và cảm động.

Nhưng cuối cùng anh ấy chỉ quay đi và nói: "Được rồi."

"Trước tiên thì cô phải đi cùng tôi đến bữa tiệc của Trần thị đã."

Kỳ Hạ đúng là một người tốt, sắp nghỉ việc rồi mà còn dẫn tôi đi ăn ngon.

32

Kỳ Hạ, người chưa bao giờ uống rượu trong các bữa tiệc đột nhiên bắt đầu uống hết ly này đến ly khác.

Cả bàn im lặng, không một ai dám lên tiếng.

Người phụ trách công ty Trần thị bí mật kéo tôi lại hỏi: "Kỳ tổng không hài lòng với lần hợp tác này à?"

Tôi lắc đầu: “Tâm trạng không tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghe-duoc-tieng-long-cua-nam-chinh/10.html.]

Sau đó anh ta thần bí tới gần: “Hai người cãi nhau à?”

Tôi sững sờ trước câu hỏi đó, vội vàng xua tay: “Anh hiểu lầm rồi, tôi và Kỳ tổng trong sạch, là người khác."

Người phụ trách cười thần bí: "Ý cô là gì, trong sạch? Cách anh ta nhìn co không hề trong sạch."

“Tôi còn nhớ năm ngoái cùng Kỳ tổng đi ăn tối, người dưới quyền của tôi không hiểu quy củ,nhân dịp Kỳ tổng ra ngoài nghe điện thoại mà ép cô uống rượu.”

"Tôi chưa bao giờ thấy Kỳ tổng tức giận như vậy."

"May mắn là chỉ đập ly rượu vào đầu người đàn ông chứ không phải lấy chai."

Những chuyện trước đó chợt ùa về một cách bất ngờ.

Sau đó, tôi chợt nhớ đến Kỳ Hạ giận dữ và u ám.

Ánh mắt anh ấy u ám, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười: "Mày là ai? Dám ép người của tao uống rượu?"

Chiếc ly đập vào trán người đàn ông.

Máu chảy xuống mắt, làm mờ đôi mắt.

Nhưng hắn không dám xoa, cũng không dám nói đau.

Nhưng dù vậy, vẻ hung bạo trên mặt Kỳ Hạ vẫn không giảm đi chút nào.

Tôi sợ anh ấy đã đi quá xa nên kéo tay áo Kỳ Hạ, cố gắng khiến anh ấy dừng lại.

Anh ấy không có phản ứng gì.

Tôi lại giật góc áo anh ấy, nhỏ giọng nói: “Kỳ Hạ anh như thế này, tôi sợ lắm.”

Kỳ Hạ  giật mình, giống như tuyết bị sự ấm áp của mùa xuân làm cho tan chảy, mọi tức giận đều tiêu tan trong chốc lát.

Anh ấy nói: "Được rồi."

"Đừng sợ."

 

Loading...