Nghe được tiếng lòng của nam chính - 9
Cập nhật lúc: 2024-06-20 21:50:14
Lượt xem: 174
Kỳ Hạ đã công lược một tháng, nhưng tiến độ công lược vẫn là con số 0.
Ngày hôm đó, ánh mắt anh ấy nhìn tôi rất lâu, đột nhiên anh ấy tự lẩm bẩm giống như: “Thời gian… không còn nhiều nữa…”
Anh ấy nói nhẹ nhàng đến mức tôi cảm thấy hơi hoảng hốt.
Đột nhiên Kỳ Hạ sắp xếp cho tôi đi công tác.
Tôi có chút bối rối: “Tôi là thư ký lại bỏ rơi sếp mình để đi công tác?”
Kỳ Hạ cúi đầu, không nhìn tôi: “Đi nói chuyện hợp tác với Tinh Diệu.”
Tôi chỉ vào tôi ngạc nhiên nói: "Tôi?"
"Ừ, rồi nói tiếp sẽ cho tôi một khoản hoa hồng."
"Được rồi sếp, không sao đâu, cứ giao việc đó cho tôi."
28
Khi đến nơi, tôi nhận ra rằng việc hợp tác mà chúng tôi đang nói đến đã được quyết định từ rất sớm, tôi chỉ cần kiểm tra chi tiết và ký hợp đồng.
Có cảm giác như Kỳ Hạ đang cho tôi tiền.
Mãi đến ngày thứ ba của chuyến công tác, một đồng nghiệp mới nhắn tin cho tôi: [Kỳ tổng tặng hoa và trang sức cho Khương Ninh, thoạt nhìn có vẻ đáng tiền.]
Tôi choáng váng một lúc.
Hóa ra là như vậy.
Kỳ Hạ chắc chắn khó chịu vì tôi khóc nên mới đẩy tôi ra rồi lao vào công lược Khương Ninh.
Cũng tốt, ngay từ đầu các NPC như chúng tôi không nên cản đường nhân vật chính.
29
Để cho Kỳ Hạ có đủ thời gian, tôi dự định trì hoãn việc quay trở về công ty chậm lại hai ngày.
Anh ấy gọi cho tôi và hỏi: "Cuộc đàm phán vẫn chưa kết thúc à?"
Tôi cầm điện thoại và nói: "Ừ, một số chi tiết vẫn chưa được xác định."
Phải mất một lúc lâu, giọng nói của anh ấy mới vang lên: "Được rồi, phải quay lại sớm nhất có thể."
Nhưng trước khi cúp điện thoại, anh ấy đột nhiên nói: “Quên đi, cô cứ thong thả, không cần vội.”
Được rồi, hãy đợi thêm hai ngày nữa.
Sau khi trở lại công ty, tôi đi tìm Kỳ Hạ.
Vừa mở cửa văn phòng, giọng nói của Khương Ninh từ bên trong truyền ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghe-duoc-tieng-long-cua-nam-chinh/9.html.]
Tôi đẩy cửa, đang định đi ra ngoài thì nghe Khương Ninh nói: “Kỳ tổng, tôi không biết giữa anh và Giang Ngưng xảy ra chuyện gì, thật ra anh muốn chọc tức cô ấy ghen nên mới theo đuổi tôi. Giang Ngưng thậm chí còn tức giận đến mức không muốn quay trở về công ty nữa, anh thu tay lại đi Kỳ tổng!"
"Tôi không cần những đồ trang sức này!"
"Ngoài ra, tôi cũng không phải là người vô liên sỉ? Tôi không muốn trở thành kẻ ngáng chân trong chuyện tình cảm của anh và Giang Ngưng..."
Kỳ Hạ cau mày, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nói ra.
Khương Ninh lời lẽ đanh thép nói tiếp: "Kỳ tổng, mặc dù tôi rất tôn trọng anh, nhưng anh lại cố ý ở trước mặt Giang Ngưng đối xử tốt với tôi để cho cô ấy đau lòng. Tôi cảm thấy thủ đoạn này của anh thật bỉ ổi!"
Má của tôi ơi.
Dường như nữ chính đang bẹo g.i.ế.c nam chính vì tôi.
Sắc mặt Kỳ Hạ ngày càng đen.
Tôi đang cố gắng nhịn cười ở ngoài cửa, lại nghe thấy tiếng nói của Tề Hà: “Cô ấy điên hay mình điên?”]
[Mình đúng là một người bỉ ổi.]
[Kiếp trước g.i.ế.c người, kiếp này lại đi công lược.]
Tôi không khỏi bật cười.
Âm thanh bên trong chợt dừng lại.
Khương Ninh quay đầu lại nhìn thấy tôi, gương mặt đỏ bừng, khó chịu nói: “Tôi, tôi không phải đang giúp cô đâu!”
"Cô đừng có mà đắc ý!"
Giọng cô ấy lại yếu đi: “Những chuyện đó đều là hiểu lầm, Kỳ tổng và tôi chẳng có gì cả.”
Hiểu lầm gì thế? Người hiểu lầm chính là cô á.
Thấy tôi không tin, cô ấy quay lại nhìn Kỳ Hạ đang sửng sốt nói: "Kỳ tổng, anh mau giải thích đi!"
"Giải thích rằng tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm!"
Ánh mắtKỳ Hạ chậm rãi nhìn về phía tôi, dừng một chút mới thốt ra vài chữ: “Ừ, là hiểu lầm thôi.”
Không, nam chủ, anh đừng từ bỏ việc giải thích?
Khương Ninh thở phào nhẹ nhõm, lộ ra vẻ mặt nhẹ nhõm như bà mẹ già: “Chỉ cần giải quyết hiểu lầm, hai người có thể từ từ trò chuyện, hiện tại tôi không quấy rầy hai người nữa.”
Cô ấy thậm chí còn vỗ nhẹ vào vai tôi khi đi ngang qua và làm động tác cổ vũ.
Nếu không phải nữ chính, cô cũng đừng tin tưởng chính mình!
Có vẻ như thế giới của chúng ta sắp kết thúc.