NGHE LỜI NÀNG CHẮC CHẮN KHÔNG SAI - Chương 01
Cập nhật lúc: 2024-06-07 09:51:09
Lượt xem: 4,966
1
Nhà họ Trình đến cầu hôn, ta ngồi ở sảnh bên quan sát.
Tỳ nữ Thư Linh núp bên tường, từ khe cửa sổ nhìn trộm: "Hì hì, tiểu thư đừng vội, để nô tỳ xem vị hôn phu tương lai này là tròn hay méo đã nào - á?"
Bà mối nói Trình công tử là người văn tĩnh tuấn tú, ta háo hức hỏi: "Thế nào? Hắn cao hay thấp, đen hay trắng, đẹp hay xấu?"
Nụ cười trên mặt Thư Linh đông cứng, mặt còn khó coi hơn cả khóc.
Ta nghi ngờ nói: "Không lẽ lại là giống một tên La Sát? Ngươi nói đi chứ."
Đột nhiên, giọng nói của Thư Linh vang lên trong đầu ta.
[Để ta xem thử nhân duyên cho tiểu thư nào - má ơi, Trình công tử này hóa ra là Trình Kiên, tên cực phẩm khổ dâm này sao lại đến cầu hôn tiểu thư nhà ta vậy!]
Ta ngơ ngác, khổ dâm là gì?
Trong đại sảnh, mẫu thân ta cảm thán một tiếng: "Trình công tử đúng như bà mối nói, tướng mạo đường hoàng."
Theo như ước định giữa ta và mẫu thân, điều này có nghĩa là lễ nghi nhà họ Trình và tướng mạo Trình công tử đều tạm được.
Ta vừa thở phào nhẹ nhõm, trong đầu lại vang lên tiếng kêu gào như gào thét của Thư Linh.
[Một phu nhân tốt đẹp sao lại đột nhiên mù mắt vậy! Mặt mày hắn tái nhợt, ánh mắt vô hồn, quầng mắt thâm đen, là một tên dâm dục!”
[Phu nhân hãy nhìn kỹ xem, hai chân hắn run rẩy, đứng cũng không vững, ngồi cũng không yên, đã chơi bời đến hỏng bét mà còn dám cầu hôn con gái bảo bối của quan tam phẩm. Từ chối! Từ chối! Từ chối!
[Làm sao để ám chỉ tiểu thư tuyệt đối không được gả cho hắn? Nếu hắn lây bệnh hoa liễu cho tiểu thư thì không phải chuyện đùa đâu!]
Bệnh hoa liễu?!
Ba chữ này như một tiếng sét nổ vang, ta nhanh chân đi đến bên cửa sổ quan sát Trình công tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghe-loi-nang-chac-chan-khong-sai/chuong-01.html.]
Quả như Thư Linh nói, nhìn thoáng qua thì Trình công tử thấy rất tuấn tú nhưng nhìn kỹ lại thấy sắc mặt mệt mỏi, cử chỉ bồn chồn, tướng mạo khiến ta khó chịu.
Ta ra hiệu cho nha hoàn bưng trà bên ngoài.
"Đi, mang một ấm Bích La Xuân Động Đình vào đại sảnh."
Nha hoàn nhanh chân đi mất.
Thấy là Bích La Xuân, mẫu thân liền hiểu ta không hài lòng với Trình công tử.
Không lâu sau, đại sảnh vang lên một trận la hét ầm ĩ, sau đó mẫu thân lễ độ tiễn nhà họ Trình ra về.
Mẫu thân đuổi hết người hầu đi, gọi ta lại: "Đinh Trúc, con không hài lòng ở điểm nào?"
Tiếng lòng của Thư Linh xuất hiện một cách kỳ lạ, chính ta cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nếu nói ra bừa bãi thì chẳng khác nào ta bị điên.
Ta chỉ nói: "Trình công tử không thể coi là như ý lang quân. Mẫu thân thấy thế nào?"
Mẫu thân cũng thấy không ổn.
Sau khi nha hoàn bưng Bích La Xuân lên, mẹ ta không lộ vẻ gì, lời nói vẫn còn chừa lại đường lui. Mẫu tử nhà họ Trình thấy hôm nay không thể định được hôn sự, liền tỏ thái độ khó chịu với mẫu thân.
Rõ ràng là nhà họ Trình cầu xin ta gả thấp nhưng thái độ này lại như thể mẫu thân ta cầu xin họ cầu hôn.
Mẫu thân ta nói: "Nữ nhi nhà chúng ta có chí khí là chuyện tốt. Ta thấy mẹ con nhà họ Trình có vẻ như cố chấp với con một cách kỳ lạ, e là còn phải dây dưa..."
Đang nói thì Lý di nương chạy đến: "Phu nhân và đại tiểu thư không vừa mắt nhà họ Trình..."
Mẫu thân ngắt lời: "Vừa mới xem mắt xong, sao ngươi biết có vừa mắt hay không?"
Lý di nương bĩu môi: "Mặt mũi phu nhân nhà họ Trình đen sì đi ra."
Mẫu thân cau mày, hỏi: "Ngươi vội vã như vậy là có chuyện gì?"