Nhầm người - 5
Cập nhật lúc: 2024-08-18 18:25:44
Lượt xem: 2,263
Tôi đã quên mất vẻ mặt của mẹ lúc đó như thế nào, chỉ nhớ mẹ nói: “Được rồi, lên xe nhanh lên.”
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ lúc đó bà cảm thấy có lỗi. Đó là lý do tại sao bà lại giục tôi ra đi một cách thiếu kiên nhẫn như vậy.
Sau này tôi học xong cấp hai và cấp ba ở quê.
Sau kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi muốn quay lại tìm ân nhân của mình để nói lời cảm ơn nhưng bố mẹ tôi không cho tôi quay lại.
Họ nói: “Tại sao mày lại đến đây? Giá vé khứ hồi rất đắt đỏ, sao mày không ở lại quê với bà ngoại?”
Mùa hè năm đó có rất nhiều chuyện xảy ra, bà tôi qua đời nên tôi phải gác lại kế hoạch đi gặp Chu Tấn.
Nhưng vào ngày đầu tiên đăng ký vào trường đại học, một người hoàn toàn xa lạ đã nói với tôi rằng hắn tên là Chu Tấn, cũng đã tốt nghiệp trường cấp hai công lập. Hắn còn kể rằng hắn đã từng cứu một bé gái bị rơi xuống nước. Tất cả thật trùng hợp. Vì vậy tất nhiên tôi coi hắn là ân nhân của mình.
Tôi giúp hắn chuẩn bị bữa ăn, giữ chỗ cho hắn, chăm sóc khi hắn ốm, tôi chăm sóc hắn còn tốt hơn cả mẹ hắn.
Mọi người xung quanh đều nói tôi là kẻ l.i.ế.m láp tận tâm, nhưng tôi biết rằng tôi chỉ muốn báo đáp ơn cứu mạng của hắn.
Sau này, ngay cả bản thân Chu Tấn cũng cảm thấy tôi thích hắn. Hắn chủ động tỏ tình với tôi nên tôi và hắn đến với nhau một cách tự nhiên. Khi đó, tôi thực sự nghĩ hắn ấn tượng với tôi và yêu tôi.
Cho đến khi Khương Lâm nói rằng chị ta đã được trùng sinh và cho tôi xem hàng vạn tin nhắn Chu Tấn gửi cho chị ta, tôi mới nhận ra rằng không có tình yêu nào cả, chỉ là Khương Lâm không thích hắn nên hắn đã quyết định điều tốt nhất là cưới tôi.
Tôi tự hỏi, tôi thực sự không yêu Chu Tấn sao? Nếu yêu có lẽ tôi đã không chọn cách trực tiếp rời đi trong đám cưới.
Tôi biết Chu Tấn tính tình yếu đuối, thiếu năng lực, thậm chí tôi còn giúp hắn thực hiện kế hoạch trở thành nhân viên chính thức của công ty.
Trong những năm qua, tôi đã giúp hắn để lại ấn tượng mạnh mẽ với ban lãnh đạo. Dường như chỉ có một lý do duy nhất khiến tôi có thể tiếp tục chịu đựng ở bên hắn là vì hắn là ân nhân của tôi.
Vậy nên sau khi biết hắn yêu Khương Lâm, tôi mới có thể từ bỏ hắn một cách thanh thản như vậy.
Tôi nhìn vào tờ báo tôi đang cầm của chủ tiệm sách. Cậu bé phía trên chỉ mới 14 tuổi, cậu ấy cười ngượng ngùng, khóe miệng hơi nhếch lên.
Tôi nghĩ rằng cậu ấy sẽ là một người rất tốt khi lớn lên. Tiếc thay, để cứu tôi, cậu bé Chu Tấn đó đã sống mãi ở tuổi 14.
Tôi đọc đi đọc lại những dòng ca ngợi trên báo – “Chu Tấn, thiếu niên dũng cảm đã hy sinh thân mình vì người khác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nham-nguoi/5.html.]
“Xin lỗi.” Tôi thì thầm.
Là Khương Lâm đẩy tôi xuống, đã gián tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t Chu Tấn. Còn bố mẹ tôi, những người biết tất cả những điều này, đã chọn gửi tôi về nông thôn để bảo vệ kẻ sát nhân.
8
Đêm đó tôi không về nhà. Ngay khi tìm được khách sạn, Khương Lâm đã gửi tin nhắn WeChat cho tôi.
Tôi bấm vào, đó là một bức ảnh. Nói chính xác thì đó là ảnh giường chiếu của Khương Lâm và Chu Tấn. Tôi chỉ nhìn lướt qua rồi tắt màn hình điện thoại và bắt đầu giặt quần áo.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Thấy tôi không trả lời, Khương Lâm trực tiếp gọi điện: “Đừng cố gắng nữa, Chu Tấn nhất định sẽ cưới tao.”
Tôi chậm rãi nói: “Vậy thì chúc chị hạnh phúc.”
Thành thật mà nói, tôi rất biết ơn chị ta. Nếu không có chị ta, có lẽ cả đời tôi cũng không biết mình đã nhận nhầm người.
Khương Lâm cảm thấy tôi hành động rất kỳ lạ.
“Khương Dư, mày thật kỳ quái, kiếp trước tao không biết gì, nên để cho mày có được anh ấy, kiếp này tao sẽ lấy lại tất cả thuộc về tao.”
Khương Lâm vẫn nghĩ rằng tôi muốn tranh giành Chu Tấn với chị ta, nhưng bây giờ tôi không còn hứng thú với hắn nữa.
Tôi thậm chí còn quan tâm đến chị ta hơn cả Chu Tấn. Chị ta nói chị ta đã được trùng sinh. Vì vậy tôi hỏi chị ta: “Này chị, chị thực sự được trùng sinh phải không? Vậy kiếp trước kết cục của tôi là gì?”
“Kiếp trước, mày đã chiếm lấy vị trí vốn thuộc về tao, làm vợ Chu Tấn, bỏ việc ở nhà ăn sung mặc sướng. Cho nên kiếp này tao phải làm vợ Chu Tấn.”
Quả nhiên, nếu tôi và Chu Tấn kết hôn, cuối cùng chúng tôi nhất định sẽ lựa chọn thỏa hiệp. Bố mẹ hắn không thích tôi quá mạnh mẽ và áp đảo Chu Tấn trong mọi việc.
Từ lời nói của Khương Lâm, có lẽ tôi đã đoán được câu chuyện của kiếp trước.
Tôi từ chức để làm nội trợ toàn thời gian, sau đó giúp Chu Tấn lên kế hoạch và lập kế hoạch ở nhà, hỗ trợ hắn thăng tiến trong sự nghiệp, cuối cùng trở thành người đứng đầu chi nhánh.
Nhưng rõ ràng tôi là một người rất tham vọng. Rõ ràng là tôi muốn tạo ra một chỗ đứng vững chắc trong lĩnh vực chuyên môn của mình và trở thành người đứng đầu.
“Chị, cảm ơn chị.”