Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:35:00
Lượt xem: 16
Chương 109:
Mã Lan rót cho ông ta một ly nước, mời ông ta ngồi xuống và chậm rãi nói chuyện.
Tô Chí Phong nói với ông ta về tình hình của gia đình mình một cách chi tiết, Thư ký Lý lặng lẽ ghi chép lại.
Sau khi ghi xong, ông ta gập cuốn sổ lại, cười nói: "Còn có một việc muốn thông báo với mọi người, ngày mai sẽ có lãnh đạo đến nhà, mong mọi người thu xếp để lúc đó có thể ở nhà, sẽ không lâu đâu, có lẽ cũng chỉ chừng một giờ thôi... Đúng mười một giờ khi mọi người tan làm về nhà là chúng tôi tới, sẽ không làm chậm trễ công việc của mọi người đâu.”
Ban đầu còn muốn sắp xếp gặp mặt vào thời gian ăn trưa, nhưng đến đúng thời điểm người ta đang ăn cơm thì có chút bất tiện.
Tô Chí Phong và Mã Lan nhanh chóng gật đầu đồng ý, đối với một sự kiện lớn như vậy, chắc chắn họ phải ở nhà, thật ra hiện tại trong đầu của họ vẫn còn đang rất m.ô.n.g lung.
Cũng may, đầu óc Giang Bác vẫn còn rất tỉnh táo, lại hỏi: "Còn phần thưởng tôi yêu cầu thì sao?"
Tống Sở nói: "Đúng vậy, Thư ký Lý, chú có cho chúng cháu lương thực thương phẩm không?"
Mã Lan có suy nghĩ muốn chặn miệng con nhà mình lại, con gái, con trai à, mẹ còn muốn giữ mặt mũi, các con đừng có hỏi trực tiếp như vậy chứ. Ngộ nhỡ đối phương không cho, làm sao họ có thể để lãnh đạo của họ xuống nước chứ.
Thư ký Lý mỉm cười: "Đương nhiên là phải đáp ứng yêu cầu của đồng chí Tô Giang Bác rồi."
Mã Lan: "...!!!"
Là có ý gì, thật sự sẽ chuyển khẩu cho ba mẹ con họ sao?
Thư ký Lý mỉm cười chào tạm biệt rồi quay người ra về, bước chân của ông ta rất nhanh như thể có ai đó đang đuổi theo sau vậy. Ông ta phải đến chỗ lãnh đạo ngay trong đêm để báo cáo tình hình, nếu không ngày mai lãnh đạo sẽ phải chịu xấu mặt. May mắn thay, thân là thư ký, hôm nay ông ta đã xấu mặt thay bọn họ.
Sau khi Thư ký Lý rời đi, Tống Sở ôm Giang Bác: "Anh Giang Bác, anh thật lợi hại, chúng ta được ăn lương thực thương phẩm rồi."
Giang Bác mỉm cười.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-109.html.]
Mã Lan sững sờ nhìn chằm chằm Tô Chí Phong: "Tô Chí Phong, ông nhéo tôi một cái đi, vừa rồi có thư ký đến nhà chúng ta, tôi không nằm mơ chứ! Ông ấy nói chúng ta sẽ được ăn lương thực thương phẩm phải không?"
Tô Chí Phong hít sâu một hơi, trịnh trọng gật đầu: “Chuyện này đúng thật là như vậy."
“Trời ạ, sao tôi lại cảm thấy không nói nên lời với vận may của mình thế chứ.” Mã Lan kích động ôm lấy con trai và Tống Sở vào lòng, cảm thấy vui đến không biết nói gì.
Bà đã làm việc chăm chỉ trong suốt nhiều năm, cuối cùng bà đã đạt đến đỉnh cao cuộc đời nhờ vào các con của mình.
Bên cạnh có người nghe thấy âm thanh muốn sang xem, Tô Chí Phong liền đóng cửa lại, ông nói với Mã Lan: "Nói khẽ chút, trước mắt đừng truyền chuyện này ra ngoài, đừng nói cho ai biết trước khi mọi chuyện diễn ra, nếu có rủi ro xảy ra sẽ dễ làm cho người ta chê cười."
TBC
Mã Lan mím môi và gật đầu, bà cũng nhắc nhở Tống Sở và Giang Bác không được nói chuyện này ra ngoài.
Nhưng chuyện đã diễn ra, cả nhà đều phấn khích không biết phải làm gì trước.
Họ ăn bữa tối một cách lơ đãng, cảm thấy dạ dày như đã bị tin tốt làm cho no rồi, lần đầu tiên họ biết được cảm giác no đủ là như thế nào.
Sau khi ăn xong, cả nhà bắt đầu chọn quần áo, chuẩn bị cho ngày mai sẽ mặc đẹp hơn một chút.
Từ sau khi bán vàng được tiền, trong nhà không thiếu quần áo mới để mặc. Đầu năm nay không dễ mua phiếu thực phẩm, nhưng tiền vải vẫn dễ mua hơn nên Mã Lan đã mua rất nhiều quần áo mới cho các con để thay đổi.
Mã Lan nhớ tới trước đó, vì con gái nhặt được vàng nên trong nhà không thiếu tiền. Nay con trai lại giúp họ chuyển được hộ khẩu, sau này nhà cũng có điều kiện mua thêm thức ăn, có thể ăn no bụng, bà tức khắc cảm thấy có hai đứa con trong nhà là may mắn do trời ban đến. Ông trời thật sự rất tốt với bà, tuy không cho bà bàn tay vàng tung hoành thiên hạ nhưng lại cho bà một đôi phúc tinh.
Gia đình họ Tô bên này không khí rất phấn khởi, nhưng bầu không khí bên kia, Thư ký Lý và Huyện trưởng Lữ lại có chút kỳ quái.
Thư ký Lý đã ở nhà Huyện trưởng Lữ suốt đêm, ông ta đưa cho Huyện trưởng xem bản ghi chép về tình hình của gia đình Giang Bác.
Huyện trưởng Lữ nhìn thoáng qua, chỉ vào tuổi của Giang Bác rồi nói: "Tiểu Lý, cậu bỏ sót con số nào sao?"