Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 110
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:35:13
Lượt xem: 15
Chương 110:
"Không hề sót, tất cả đều đúng là như vậy."
"..."
Thư ký Lý đã đưa bài báo trước đây của Giang Bác cho Huyện trưởng Lữ xem.
Huyện trưởng Lữ cũng đã đọc bài viết này, chẳng qua là lúc ấy đọc xong liền để qua một bên, chỉ biết rằng mình lúc đó rất vui, cảm thấy huyện Bình An có người nổi tiếng, lại còn được đăng lên báo.
Khó trách sau này khi nhìn thấy tên của Giang Bác, ông ta liền cảm thấy có chút quen thuộc, khi đó ông ta còn tưởng rằng là do mình có cảm tình đối với người này.
Thì ra là thế.
Nhưng mà để ông ta tin rằng người này mới có 8 tuổi thì điều này cũng quá huyền ảo rồi.
"Cậu chắc chắn là người này?"
"Hoàn toàn là sự thật, tôi đã xác nhận rất nhiều lần, tất cả đều đúng. Tôi cũng từng ghé qua văn phòng của ký túc xá kia để hỏi thăm, người nhà họ Tô khá nổi tiếng, họ đều nói đứa trẻ này rất thông minh." Luận văn của nó cũng đã lên báo rồi.
TBC
Huyện trưởng Lữ: "..." Ông ta phải làm sao bây giờ?
Thư ký Lý vẫn thong dong nói: “Thật ra thì, huyện trưởng, tôi nghĩ dù sao bên trên cũng đã có sắp xếp rồi, chúng ta cứ làm theo đi. Người này bao nhiêu tuổi cũng không quan trọng, ngài không thấy như vậy sao? Chúng ta chỉ phụ trách thi hành là được.”
Huyện trưởng Lữ còn có thể làm gì? Các lãnh đạo ở trên cũng không nói rõ ràng, lúc nhắc đến cũng chỉ nói mơ hồ, chỉ nhắc đến địa chỉ và một vài cái tên, còn lại thì không cho biết thêm điều gì khác, ông ta nghĩ rằng chính lãnh đạo cũng không hiểu rõ được tình hình.
Không có đủ thông tin thật bất tiện, chỉ sau một sự kiện mà thông tin đều đã thay đổi.
"Chờ đã, đây có thể là một chuyện tốt." Huyện trưởng Lữ thông suốt: "Mới tám tuổi cũng tốt, tám tuổi đã có thể đạt được thành tích như vậy, có nghĩa đây chính là một đứa trẻ thần đồng, hiện tại cả nước đã xuất hiện thần đồng nào chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-110.html.]
Thư ký Lý lắc đầu: “Chưa có, tôi chưa từng nghe qua." Cũng có thể là có, nhưng thông tin cũng không quá xác thực.
Huyện trưởng Lữ nói: "Đúng vậy, huyện Bình An xuất hiện một thần đồng. Tốt lắm, mọi chuyện cứ như vậy đi."
"..."
Huyện trưởng Lữ lại kích động nói: "Sau này chúng ta còn có thể tiến hành tuyên truyền thông tin một cách công khai, có thể công bố về những thành tích của thần đồng. Chúng ta không tiện nói về nghiên cứu khoa học, nhưng chẳng phải đứa trẻ ấy đã viết được bài luận đăng trên báo sao? Chúng ta có thể đem chuyện này truyền bá cũng được, để cho người bên ngoài đều biết rằng huyện Bình An có người ưu tú, có nhân tài, nói chúng ta dựa vào khai thác mỏ để làm giàu hoàn toàn là bịa đặt."
Thư ký Lý hiểu rõ sự oán giận của Huyện trưởng Lữ, huyện Bình An có quặng mỏ nên không có nhiều công xưởng, nhưng lại nuôi sống rất nhiều người, điều này khiến một số lãnh đạo huyện ở khu vực khác ghen tị, thường ở sau lưng nói rằng huyện Bình An dựa vào mỏ để làm giàu, giống như những địa chủ giàu có trước đây.
Chẳng trách hiện tại ông ấy lại coi trọng chuyện này như vậy, còn phải đến tận cửa để trao phần thưởng động viên.
...
Sáng hôm sau, cả Mã Lan và Tô Chí Phong đều rất lo lắng, khi làm việc đều có chút không tập chung.
Tô Chí Phong dứt khoát nhờ một giáo viên khác giúp dạy thay lớp, sau đó tự mình đón hai đứa trẻ về nhà. Mã Lan xin phép lãnh đạo quặng mỏ về sớm, nói rằng ở nhà có việc gấp. Bà thường hoàn thành tốt công việc, xin về sớm hai giờ là chuyện nhỏ, lãnh đạo còn nói bà có việc gấp thì cứ về.
Thời điểm trở về nhà, công nhân viên chức trong khu vực có người hỏi sao họ lại về sớm như vậy, Tô Chí Phong và Mã Lan đều đáp lại qua loa, không muốn nói với họ nguyên nhân là có lãnh đạo đến gặp, lo rằng ngộ nhỡ mọi việc đột ngột thay đổi thì lại bẽ mặt.
Khó trách bọn họ cẩn thận như vậy, đây thật sự là một cái bánh lớn từ trên trời rơi xuống, giống như một giấc mộng vậy.
Một bài luận của Giang Bác đã kinh động đến cả Huyện trưởng Lữ, còn đổi được cả hộ khẩu cho bọn họ, điều này nghĩ thế nào cũng thấy không thực tế.
Đêm qua họ còn mải nghĩ đến điều này cho nên không ngủ được.
Ngôi nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhưng Mã Lan và Tô Chí Phong vẫn ở trong phòng dọn dẹp, còn chuẩn bị lá trà cùng với nước ấm.