Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân vật phản diện dạy ta theo đuổi nam nhân - Chương 09

Cập nhật lúc: 2024-04-13 23:08:50
Lượt xem: 1,015

“Thay đi.”

Triệu Bách Khanh ném qua một kiện váy thêu thạch lựu rộng tay màu đỏ hồng.

“Không…… Không thể thay ở đây.” Ta có ý từ chối, Triệu Bách Khanh tức giận nói: “Hiện tại thay liền, đừng bắt ta phải xé đồ ngươi.”

Ta mặt đỏ tai nóng, xấu hổ khó mà làm được, dưới ánh mắt chăm chú của hắn mà khóc lóc cởi áo ngoài màu xám ra, lộ ra chiếc áo trong màu hồng cánh sen và hai tay trắng nõn như tuyết.

Nước mắt ta tí tách rơi trên vạt áo, ta không khống chế được.

Triệu Bách Khanh cuối cùng cũng đại phát từ bi mà thay đổi tầm mắt, không nhìn ta nữa.

Ta thay một bộ mới, thầm hận bản thân bình thường chẳng có năng lực gì, không thể không khuất phục dưới cường quyền.

“Đừng nhúc nhích.” Triệu Bách Khanh vươn tay, không nhìn ta, nhưng lại nhắm chuẩn buộc chặt lại nút thắt tua rua xanh biếc trên người ta, chỉnh sửa lại góc áo trên vai ta.

Sau đó cúi người, buộc lại thắt lưng cho ta bằng một dải lụa gấm đính ngọc trai tinh xảo.

Từ góc độ của ta, khi hắn cúi đầu rũ mắt xuống, có thể thấy được lông mi đen dài tỉ mỉ của hắn.

Dịu dàng như vậy, dịu dàng đến mức thời gian tựa như ngừng trôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhan-vat-phan-dien-day-ta-theo-duoi-nam-nhan/chuong-09.html.]

Cuối cùng hắn nhẹ giọng nói: “Ngoan, làm theo lời ta nói, đừng bắt ta phải uy h.i.ế.p ngươi.”

Vì thế ngày hôm nay, sau khi ta mặc quần áo xinh đẹp, trang điểm tinh xảo, hoàn mỹ mà điều chế mực Tùng Yên tại Đông Cung, cười nói vui vẻ với thái tử, chủ động đàn một khúc cho hắn.

Kỹ thuật của ta không điêu luyện, nhưng khúc này được chọn lựa rất tốt, đó là cầm phổ đã thất lạc từ triều đại trước [Dương Châu Tây Mạn], Triệu Bách Khanh phí hết tâm tư tìm người tới dạy ta đàn từng âm từng âm.

Sóng trong lòng d.a.o động, trăng lạnh lặng yên, hoa thược dược bên cầu, hàng năm sống vì ai.

Tiếng nhạc dịu êm, dư âm lượn lờ, nỗi buồn kéo dài.

Thế mà thái tử lại cảm động đến rơi nước mắt.

Hắn đích thân đi tới nâng ta dậy: “Cô chưa bao giờ gặp qua nữ tử cao nhã và thanh khiết như Hà cô nương, không biết nàng có đồng ý thường tới Đông Cung, cùng cô thảo luận cầm nghệ.”

Ta thấy sự vui sướng sáng ngời trong mắt hắn.

Vẫn chưa đạt tới mức độ yêu thương nhất định, nhưng lại là sự khởi đầu của yêu thương.

Ta có được thứ mà 33 kiếp trước không có được, cảm giác này thật kỳ lạ.

Ta vô thức nhìn về Triệu Bách Khanh ở cách đó không xa.

Hắn đang chăm chú nhìn chúng ta, trên mặt mang theo tươi cười, nhưng trong mắt lại là vực sâu đen tối.

Loading...