Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 123
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:25:55
Lượt xem: 67
Trình Hoan ủng hộ ước mơ mới của con trai: "Vậy bảo bối phải cố lên nhé, tay b.ắ.n tỉa phải chọn người vô cùng lợi hại."
"Con cũng rất lợi hại mà." Tinh Tinh không hề ngại ngùng mà tự khen mình.
Trình Hoan: "..."
Trên máy bay không có tín hiệu, một số người ăn xong bắt đầu đi ngủ, còn một số thì lại nhỏ tiếng nói chuyện.
Trình Hoan bọn họ và gia đình lão Lưu cũng coi như có duyên, đối phương cũng là người dễ bắt chuyện, lão Lưu ba hoa xong về chuyện quá khứ anh hùng của mình xong, lại cùng Giang Minh Viễn nói chuyện làm ǎn.
Sau khi lão Lưu giải ngũ không được phân công việc, rủ những đồng đội đã nghỉ hưu cùng nhau trồng cây cam mật trên một ngọn núi, mười mấy năm qua, ngọn núi đó nay đã trồng đầy các loại cây hoa quả, mà lão Lưu, cũng trở thành người buôn hoa quả có chút tiếng tăm, hoa quả còn được xuất khẩu ra nước ngoài.
Đối với câu chuyện lập nghiệp của mình, lão Lưu nói mãi không xuể, Giang Minh Viễn có không ít điểm chung với ông ấy về mặt này, lúc anh còn trẻ cũng tay trắng lập nghiệp, hai người nói chuyện rất hợp nhau, cảm giác như đã quen biết từ lâu.
Trong lúc nói chuyện thì thầm với nhau, máy bay đã hạ cánh xuống sân bay đảo Vĩnh An.
Đảo Vĩnh An là hòn đảo có diện tích lớn nhất, rộng hơn ba trăm nghìn mét vuông, phong cảnh rất đẹp, trồng rất nhiều cây dừa.
Hai gia đình nói chuyện hợp nhau, đích đến cũng giống nhau, bèn hẹn nhau cùng đi chơi, Trình Hoan làm xong thủ tục, đẩy hai chiếc va li siêu to ra ngoài, Giang Minh Viễn đi bên cạnh một bên ôm cậu con trai đang ngủ, tay còn lại xách một chiếc va li khác.
Sân bay đảo Vĩnh An rất gần biển, xuống máy bay ngồi trên xe buýt của sân bay mười phút, liền có thể đến cửa cảng bên biển.
Một chiếc thuyền du lịch đã cập bến cảng, du thuyền rất cao, cao hơn khoảng sáu mươi bảy mươi mét so với mực nước biển, Giang Minh Viễn dẫn theo Trình An đi lên, có vài nhân viên đến đón, cung kính gọi một tiếng "Giang tiên sinh", nhận hành lý trên tay bọn họ, dẫn người vào trong.
Du thuyền có tổng cộng mười sáu tầng, Giang Minh Viễn đặt phòng ở trên tầng cao nhất, gia đình lão Lưu ở tầng mười, hai nhà giữa đường tách ra, hẹn ngày mai gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-123.html.]
Đến tầng cao nhất, nhân viên đưa cho họ hai chiếc thẻ phòng, mở cửa, đưa hành lý vào bên trong, kính cẩn đợi ở bên cạnh.
"Mọi người đi ra trước đi." Giang Minh Viễn bảo người rời đi, vào trong phòng, đặt Tinh Tinh nằm xuống giường, cởi giày, đắp chăn cho cậu.
Căn phòng này như cả một căn hộ, có phòng khách, phòng ngủ, thư phòng và phòng tắm, Trình Hoan đi một vòng, bị chiếc bồn tắm rộng đến mức có thể bơi trong đó làm cho kinh ngạc.
Hóa ra đây là cuộc sống của người có tiền ư?
Trong lòng cô hơi run rẩy, thật sự lần du lịch này khác xa với trong tưởng tượng của cô.
Nguyệt
"Tối nay để con ngủ với tôi đi, đợi con tỉnh dậy rồi tôi sẽ tắm cho con, cô cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm một chút." Giang Minh Viễn sắp xếp ổn thỏa cho con trai, đi qua nói: "Từ đây đến đảo san hô đỏ mất tám tiếng đồng hồ, ngủ một giấc, ngày mai thức dậy là tới nơi."
Anh đứng lại gần, ánh đèn làm dịu nét sắc sảo của khuôn mặt, trở nên vô cùng dịu dàng: "Đi thôi, tôi đưa cô về phòng của cô."
Trình Hoan nhìn gương mặt của anh, ngây ngốc gật đầu: "Được."
Phòng của Trình Hoan ở ngay bên cạnh, phong cách của hai phòng lại khác xa nhau, phòng của Giang Minh Viễn thiên hướng đơn giản, còn căn phòng này lại có phong cách thời Trung cổ, những chiếc đèn treo tường mờ mờ ảo ảo, các bức tranh trên tường cũng có chút đáng sợ.
Trình Hoan nhát gan, không thích kiểu phòng như thế này, định đổi phòng với Giang Minh Viễn.
"Chúng ta..."
Mới vừa mở miệng, Giang Minh Viễn tìm thấy công tắc,tạch" một tiếng, căn phòng vốn tối tăm và u ám ngay lập tức trở nên sáng sủa.