Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:35:12
Lượt xem: 64
"Mẹ đến đây" Trình Hoan thở dài, kéo con trai tới, đưa ly thuỷ tinh qua để cậu cầm, bản thân nhận mệnh ngồi xổm xuống, bắt đầu giúp con trai xây dựng tường rào—— lâu đài cát.
Trong khoảng thời gian này cô chỉ ở nhà không cần làm việc, móng tay nuôi dài không ít, cắt sửa ra độ cung rất đẹp, sơn móng tay màu hồng nhạt gradient, nắm một nắm cát, một ít chảy vào bên trong móng tay, rất không dễ chiu.
Cô siết chặt hạt cát, không quá thuần thục đắp vào tường rào đã xây đến một nửa, từng sợi cát mịn chảy ra từ khe hở giữa ngón tay, mang theo xúc cảm vi diệu, có chút thoải mái.
Trình Hoan làm cái này nhanh hơn không ít so với Tinh Tinh, không mất bao lâu, liền chuẩn bị xong tường rào. Cát mịn tạo thành tường vây cao thấp không đồng nhất, dày mỏng không đều, thoạt nhìn rất thô ráp, Trình Hoan cũng không thèm để ý, vỗ vỗ đứng lên, sờ soạng bụng Tinh Tinh, cảm giác đi xuống, liền đề nghị: "Đi trước ăn cơm đi, trở về lại làm"
Giang Minh Viễn thu hồi tầm mắt trên tường rào, giơ tay nhìn đồng hồ, nói được: "Tôi đặt nhà hàng rồi"
Nhà hàng cách bờ cát không xa, lấy hải sản làm chủ đạo. Thời gian dùng cơm giữa trưa, lưu lượng khách của nhà hàng chật ních, Giang Minh Viễn đi vào, báo tên xong, người phục vụ liền dẫn bọn họ tới vị trí đã đặt.
Giang Minh Viễn đặt vị trí ở góc, vài cây cảnh ngăn cách nơi này cùng bên ngoài, nhiều hơn một phần cảm giác riêng tư, bàn ăn sát cửa sổ, mặt biển có thể thổi gió đến đây, lại không cảm giác được ánh mặt trời gay gắt, là một vị trí rất tốt.
Mấy người ngồi xuống, người phục vụ mang thực đơn lên, hơn phân nửa đồ ăn trong thực đơn đều là các món có nguyên liệu là hải sản. Để Tinh Tinh gọi món ăn trước, tiểu gia hỏa vẫn là xem hình nói chuyện, chỉ cần hình ảnh đẹp, cậu đều muốn ăn.
"Được rồi bảo bối, nhiều như vậy chúng ta ăn không hết." Mắt thấy Tinh Tinh có xu thế không dừng được, Trình Hoan vội vàng giữ chặt cậu.
Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn thoáng qua, còn nhớ rõ tình cảnh buổi sáng mình lấy nhiều ăn không hết, vì thế ngoan ngoãn buông thực đơn: "Con không chọn nữa ạ"
"Ngoan." Trình Hoan cầm lấy thực đơn, giảm bớt hai món trong các món Tinh Tinh mới vừa chọn, lại tăng thêm hai món rau dưa, sau đó đem thực đơn đưa cho Giang Minh Viễn: "Anh nhìn xem còn muốn thêm cái gì không."
"Không cần" Giang Minh Viễn đưa thực đơn cho người phục vụ: "Theo như cô nói là được."
Người phục vụ tiếp nhận thực đơn, nói bọn họ chờ một lát. Cô đi rồi, Tinh Tinh lại bắt đầu nói đến lâu đài của cậu, nói đến lâu đài liền phải nói đến Giang Minh Viễn, trong lời nói có loại điệu bộ ba không gì không làm được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-138.html.]
Giang Minh Viễn chỉ cười không nói, chỉ ngẫu nhiên xoa bóp khuôn mặt nhỏ của cậu, Tinh Tinh quay đầu về phía anh hắc hắc ngây ngô cười, cười xong lại mời Trình Hoan tới gia nhập trò chơi của cậu: "Mẹ buổi chiều chúng ta cùng nhau chơi đi."
Trình Hoan còn đang do dự, cô rõ ràng đến đây là vì chụp ảnh, kết quả ảnh còn chưa chụp, ngược lại làm móng tay đầy cát, đến bây giờ còn có mấy hạt không rửa hết.
Đang nghĩ ngợi, bên cạnh liền truyền đến một đạo thanh âm có chút kinh hỉ: "Thật trùng hợp, lại gặp mặt."
Trình Hoan lấy lại tinh thần, liền nhìn thấy người đàn ông tìm cô chụp ảnh lúc nãy đang đứng trước mặt, tràn đầy tươi cười: "Cô cũng ăn cơm ở chỗ này sao?"
"Ừ" Cô gật gật đầu.
"Tôi ở nơi đó." Anh ta chỉ một bàn cách đó không xa: "Vừa nãy tôi nhìn thấy cô, còn đang suy nghĩ có phải nhận sai người hay không, kết quả thật sự không sai, xem ra chúng ta thực có duyên.
Trên mặt Trình Hoan treo nụ cười có lệ, có chút không biết trả lời anh ta như thế nào, người này quá nhiệt tình, làm cô hơi không thích ứng.
"Đúng rồi, chuyện lúc trước tôi còn chưa cảm ơn cô thật tốt đâu, nếu không có cô chuyện hôm nay của tôi liền phải chậm trễ" Anh ta lo chính mình nói: "Tôi phải cảm ơn cô thật tốt, bữa cơm này để tôi mời đi."
"Không cần, cũng không phải chuyện lớn." Trình Hoan từ chối, dùng ngón tay chỉ đối diện: "Huống chi bữa này đã có người mời."
Vẻ mặt người nọ hơi cương, như là mới nhìn thấy Giang Minh Viễn cùng Tinh Tinh đối diện Trình Hoan, anh ta cười gật đầu với Giang Minh Viễn một cái, lại nhìn về phía Tinh Tinh: "Đây là em trai cô sao? Thật đáng yêu"
"Con trai tôi."
Nguyệt
"Là... Phải không? Cô thoạt nhìn rất trẻ, căn bản không giống từng sinh con." Người nọ cười gượng một tiếng, lại nói: "Mặc kệ nói như thế nào, chuyện hôm nay vẫn phải cảm ơn cô, đây là danh thiếp của tôi, về sau nếu cô có cần hỗ trợ, có thể cứ việc tới tìm tôi"
Người đàn ông móc ra từ trong túi một tờ danh thiếp đưa qua, mở miệng tạm biệt, người đi rồi, Giang Minh Viễn mới mở miệng hỏi: "Hôm nay mới vừa quen biết?"