Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 139
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:35:28
Lượt xem: 78
"Ừ, giúp anh ta chụp ảnh." Trình Hoan thuận miệng nói, cũng không xem tấm danh thiếp kia, tiếp tục cùng Tinh Tinh thương lượng việc buổi chiều làm lâu đài.
Biểu hiện của cô làm Giang Minh Viễn cảm thấy thoải mái chút, vừa nãy trong ánh mắt người nọ nhìn về phía Trình Hoan có che giấu dục niệm không tốt lắm, nghĩ muốn cái gì vừa xem hiểu ngay, anh không tiện mở miệng đuổi khách thay, trong lòng lại hơi lo lắng, sợ Trình Hoan thật sự cùng hắn phát triển quan hệ gì đó.
Bữa cơm này Giang Minh Viễn ăn có chút trầm mặc, tôm hùm của nhà hàng rất ngon, Tinh Tinh không cẩn thận lại ăn no căng, vì để cậu tiêu thực, mấy người lại ngây người ở nhà hàng hơn hai mươi phút.
Lúc bọn họ từ nhà hàng ra vừa vặn một chút, mặt trời gay gắt nhất, Trình Hoan sợ con phơi nắng hại, liền không cho cậu đi ra ngoài.
Một nhà ba người ngốc tại ô che nắng lớn ngủ trưa, khi tỉnh lại là bốn giờ hơn.
Mặt trời ngả về tây, không hề nóng giống giữa trưa, Tinh Tinh tỉnh lại liền hoạt bát, lôi kéo Giang Minh Viễn muốn tiếp tục đi làm lâu đài.
Nguyệt
"Buổi tối lại xây lâu đài được không?" Giang Minh Viễn sờ đầu Tinh Tinh, từ trên mặt đất nhặt cái túi Trình Hoan mang ra lên, lấy camera ở bên trong ra: "Hiện tại đi chụp ảnh trước đi."
Tinh Tinh muốn đi xây lâu đài, cậu không có hứng thú gì với chụp ảnh cả, thấy Giang Minh Viễn lấy máy ảnh ra còn nắm quần của anh làm nũng: "Con không muốn chụp ảnh, chúng ta đi xây nhà đi mà ba"
"Nhưng mà mẹ muốn đi chụp ảnh cơ" Giang Minh Viễn cúi đầu, mỉm cười nhìn cậu: "Nếu như không đi được, mẹ sẽ rất buồn đó"
Thế ư?
Tinh Tinh có hơi do dự nhìn về phía Trình Hoan, thấy mẹ cũng đang nhìn mình, vẻ mặt thất vọng, lúc ấy cậu sốt ruột ngay, vội vàng bỏ chiếc quần của ba ra chạy qua đó, nhẹ nhàng kéo váy của mẹ để mẹ ngồi xuống, sau đó ôm lấy cổ của cô, hôn lên mặt của Trình Hoan một ngụm: "Mẹ đừng buồn nữa, chúng ta đi chụp ảnh đi, không xây nhà nữa."
Rất có khí chất của cậu trai ấm áp.
Buồn bã trên mặt Trình Hoan trong nháy mắt không giấu nổi được nữa, cười hi hi hôn lên mặt con trai hai phát, nâng tay xoa đầu của Tinh Tinh thành một cái tổ chim, bấy giờ mới đứng dậy dắt tay cậu, chớp mắt với Giang Minh Viễn ở ngay bên cạnh: "Đi thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-139.html.]
"Ừ" Giang Minh Viễn cười đuổi theo, đáy mắt chứa sự cưng chiều mà chính bản thân mình cũng không biết, anh đi hai bước đến bên cạnh Trình Hoan, đề nghị: "Tôi biết có một chỗ không tệ, đi chỗ đó chụp đi."
Với đề nghị này Trình Hoan không có ý kiến gì, cứ nhìn vào lộ trình ngày hôm nay, rõ ràng đối phương đã có sự chuẩn bị đầy đủ.
Địa điểm chụp hình mà Giang Minh Viễn nói là ở bên kia của đảo nhỏ, anh đánh một cuộc điện thoại, chưa đầy năm phút đã có xe đến đón bọn họ.
Chiếc xe này cực kì hợp với phong cách của Giang Minh Viễn, nhìn thì có vẻ thuộc loại hình không mấy xa hoa, bọn họ ngồi lên xe, tài xế chu đáo đóng cửa lại, cũng không hỏi là đi đâu, quẹo thẳng sang hướng khác.
Nhìn thấy vậy thì còn có gì mà không hiểu nữa, Trình Hoan có chút bất đắc dĩ nhìn người bên cạnh: "Xe này là của anh?"
Giang Minh Viễn gật đầu.
"Thế vừa nãy anh thuê xe điện làm gì?" Trình Hoan có hơi không hiểu được.
Người đàn ông không lập tức đáp lời, anh nghiêng đầu, trên cửa sổ thủy tinh đối diện phản lại gương mặt tuấn tủ lạnh nhạt, một lúc sau, Trình Hoan nghe thấy anh mở miệng nói: "Tôi thấy hai người thích xe du lịch.
Lúc đó lái xe đã chờ ở bên ngoài, đang chuẩn bị đến đón bọn họ, là do Trình Hoan và Tinh Tinh biểu lộ sự hiếu kỳ đối với xe điện du lịch, anh mới thay đổi dự tính.
Trình Hoan gật đầu, như có điều gì suy nghĩ, ánh mắt dán lên cửa sổ xe phía bên phải, cô nói: "Đúng là rất thích, ngồi thoải mái hơn xe con, hay là đợi lát nữa chúng ta lại làm một vòng nữa chơi?"
"Không an toàn" Khóe miệng Giang Minh Viễn mím lại thành một đường thẳng, quay đầu lại nhìn cô với một ánh mắt không đồng tình, giống như đang trách cô hồ đồ vậy.
Cái điệu bộ này của anh nếu như mà để ở công ty, nhân viên nhìn thấy thì đã thận trọng dè dặt từ lâu rồi cơ, nhưng mà Trình Hoan không phải nhân viên của anh, cho nên một không sợ một chút nào.
Không chỉ không sợ, cô cái này còn cười đề nghị nữa: "Có phải đi chỗ nào đâu, có gì mà không an toàn. Hay là chụp kiểu lái xe kia đi, tôi lái anh chụp, thấy thế nào? Cứ đứng mãi rồi chụp ngốc quá trời."