Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 173
Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:39:12
Lượt xem: 58
Mấy ngày nay hai người đều không gặp mặt, ngoại trừ bó hoa mỗi ngày kia, Trình Hoan dường như không cảm nhận được sự thay đổi trong mối quan hệ giữa người tên Giang Minh Viễn kia và mình, nhưng mà bây giờ người ta đang ở ngay trước mắt, sự thật bị mình dồn hết tâm trí quên đi lại biến thành khắc sâu.
Thân phận đại diện của người trước mặt không phải chỉ là ba của Tinh Tinh, mà còn là người đang theo đuổi mà mình có hảo cảm, nghĩ đến đây là Trình Hoan cảm thấy tới bầu không khí cũng trở nên sền sệt, khiến người ta thấy có hơi ngộp, đến cả tay chân cũng không biết nên để thế nào.
Nguyệt
Lòng bàn tay cô đang đặt một tấm bánh tráng, tay phải cầm đũa gắp nhân vào trong, bởi vì tâm tư không tập trung, lượng nhân trong bánh đang chất đã vượt quá số lượng nhân cần cho một cuốn rồi, thậm chí còn từ trong lòng bàn tay trượt xuống dưới đất.
Nhân nem rớt lên trên dép lê, làm Trình Hoan đang trong cơn suy nghĩ miên man hồi hồn trở về, cô có chút phiền muộn cắn răng, ngẩng đầu nhấc mắt nhìn phía đối diện, thấy Giang Minh Viễn đang loay hoay làm thế nào để cuốn được bánh tráng, không có chú ý đến bên này thì mới thở phào một hơi, gạt phần nhân bị dư ra trở lại.
Trong nhà người ăn ít, nhân Trình Hoan chuẩn bị cũng không nhiều, mười chiếc nem rán vừa được cuốn xong, nem rán cuốn xong được bỏ vào trong dĩa, định chờ lát nữa chiên.
Chiên nem rán cần dùng chảo, đổ dầu vào trong, đợi sau khi dầu nóng lên thì cho nem rán vào, chiên nhỏ lửa, chờ đến lúc hai mặt đều chín vàng là có thể ăn rồi.
Nem rán vừa mới ra chảo có chút nóng, Trình Hoan sắp xếp chúng theo hình kim tự tháp, cuối cùng bị dư ra một cái không có chỗ để nên hỏi Giang Minh Viễn có ăn không.
Giang Minh Viễn trước kia chưa từng làm chuyện thức ăn chưa ra khỏi nhà bếp mà đã cho vào miệng rồi, phản ứng đầu tiên trong lòng đó chính là từ chối, nhưng lời đến bên miệng rồi lại do dự, anh khẽ nhíu mày, lưỡng lự một chút, cuối cùng vẫn đè nén loại cảm giác kỳ quái xuống mà đồng ý.
"Được"
Trình Hoan hỏi xong cũng tự thấy có hơi hối hận, cô ở trong nhà làm như vậy với Tinh Tinh đã quen rồi, thuận mồm nên đã hỏi một câu, vốn tưởng là đối phương sẽ từ chối, kết quả không hiểu sao anh mà vẫn đồng ý nữa.
Nghe thấy câu trả lời của anh, Trình Hoan suýt chút nữa thì cắn phải đầu lưỡi, cô ồ ồ hai tiếng, đờ đẫn gắp miếng nem rán bị dư ra kia lên, tay đặt ở dưới chuẩn bị đưa tới, nhưng mà giơ được một nửa thì phản ứng lại, cười gượng bỏ xuống rồi đưa đũa cho đối phương: "Anh làm đi"
Đôi mày nhíu chặt của Giang Minh Viễn vẫn chưa giãn ra, có chút cứng nhắc nhận lấy đôi đũa kia, giơ tay ra, gắp miếng nem rán được đặt ở bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-173.html.]
Anh nâng tay lên, nhìn thức ăn đang ở trên đầu đũa, cảm thấy cả người đều khó chịu, làm thế nào cũng không có cách khiến mình mở miệng được.
Ngay tại lúc tay anh cứng nhắc không biết làm thế nào cho phải thì sau lưng truyền đến giọng nói của Tinh Tinh.
"Ba ơi, ba đang ăn gì thế?"
Đồng hồ sinh học của Tinh Tinh hôm nào cũng rất chuẩn, sau khi cậu thức dậy thì tự mặc quần áo cho mình, mở cửa ra ngửi thấy mùi thơm là biết ngay mẹ đang chuẩn bị bữa sáng cho mình, bạn nhỏ rất coi trọng chuyện ăn uống, răng còn chưa chải đã chạy đến nhà bếp trước tiên, nhìn thử xem món gì ngon.
Sau đó thì thấy ba mẹ đang ở sau lưng mình ăn đồ ăn!
Tinh Tinh thật tức giận, ăn đồ ăn mà lại không gọi cậu, ba mẹ chắc chắn đã quên béng mình rồi! Nhóc con chống hông, hừ một tiếng, biểu cảm hung dữ nhìn người ba nhà mình: "Con cũng muốn ăn!"
Giang Minh Viễn đang khó chịu cả người kia, Tinh Tinh nói thế quả thực đã giải quyết giúp anh một phiền lòng lớn, anh len lén thở phào, xoay người giơ đũa đến trước mặt của Tinh Tinh: "Ba không ăn, cho con ăn nè.
Buổi sáng vừa mới thức dậy đúng là lúc bụng đói, từ lúc ngửi thấy mùi thơm là trong miệng Tinh Tinh đã bắt đầu phân bố nước miệng rồi, cậu há miệng ra định cắn lấy đồ ăn trên đũa, nhưng lại sực nhớ ra mình vẫn còn chưa đánh răng.
Mẹ nói chưa đánh răng không thể ăn đồ ăn, ăn đồ ăn như vậy không phải là một đứa trẻ ngoan. Tinh Tinh lén lút nhìn sang mẹ một cái, lại đóng miệng đã há ra được một nửa lại, có chút không nỡ mà nhìn chiếc nem rán, nói với Giang Minh Viễn: "Ba ơi con vẫn chưa đánh răng, đánh răng xong sẽ ăn sau"
Cậu xách quần hít hít cái mũi nhỏ, nói xong quay người chạy về hướng nhà vệ sinh, đôi chân ngắn tũn chạy như bay, tính tích cực cao khỏi bàn.
"Được rồi." Giang Minh Viễn thấp giọng đáp lại, đặt miếng nem rán trăn trở bao lần kia về lại dĩa, bỏ đũa xuống, bước chân dồn dập đi ra khỏi phòng bếp.