Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 215
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:22:37
Lượt xem: 49
Nơi này ít người thăm mộ hơn hẳn, ba người cũng đi nhanh hơn. Giang Minh Viễn đi đằng trước dẫn đường, hai phút sau, đã đến trước phần mộ đó.
Diện tích ngôi mộ không nhỉ, khoảng hai mươi ba mươi mét vuông, xung quanh ngôi mộ còn được dùng đá cuội xây thành bức tường, bên trong là một ngôi nhà nhỏ hai tầng kiểu Trung Quốc, ở lối vào có gắn một bia mộ, trên bia mộ viết tên của ông Giang và ngày sinh giờ mất, ở chính giữa phía trên của bia mộ có khảm một bức hình của ông Giang khi còn sống.
Bên nghĩa trang có người chuyên quét dọn mộ, nhưng người nhận lương làm việc dù sao cũng không cẩn thận tỉ mỉ, xung quanh phần mộ của ông Giang mọc lên một ít cỏ dại, những ngọn cỏ này ngoan cường bám rễ, cơn gió lạnh của mùa đông cũng không thể làm cho chúng khuất phục, vẫn mọc lên như thường.
Nguyệt
Giang Minh Viễn đi đến trước bia mộ, đặt bó hoa trong tay xuống, đi đến nhổ sạch sẽ đám cỏ dại, lại quay về đứng trước bia mộ, lấy một chiếc khăn tay từ trong người lau sạch sẽ, lúc này mới quỳ xuống trước bia mộ: "Ba, chúc mừng năm mới."
Anh không nhiều lời, đơn giản nói mấy câu, rồi đưa tay kéo Tinh Tinh qua.
Tinh Tinh ngơ ngơ ngác ngác quỳ xuống bên cạnh ba, ánh mắt nhìn lên hình ảnh trên bia mộ, một lúc sau mới nhận ra chuyện gì: "Ba, đây là ông nội ạ?"
"Đúng vậy" Giang Minh Viễn xoa đầu cậu, ánh mắt dịu dàng ấm áp, anh bảo Tinh Tinh cúi đầu lạy ông nội, hạ giọng nói mấy câu, rồi dìu đứa nhỏ đứng dậy, lại kéo tay của Trình Hoan qua, nói với người trên bức ảnh: "Ba, đây là bạn gái con, sau này là vợ con."
Hai người chưa kết hôn, Trình Hoan cũng không cần quỳ xuống trước ông Giang, chỉ đứng trước bia mộ củi người. Giang Minh Viễn quay người nhìn cô, trong mắt tràn ngập ý cười ấm áp, đến khi cô thẳng người dậy, người đàn ông lại quay lại nói với ba mình: "Sau này chúng con kết hôn rồi, con sẽ dẫn cô ấy đến kính trà ba"
Trước mặt ông Giang, Trình Hoan cũng không tiện nói gì, chỉ nhẹ nhàng véo anh một cái, trên mặt Giang Minh Viễn không có phản ứng gì, bàn tay nắm lấy tay cô càng thêm chặt.
Gió lớn, mấy người không ở lại phần mộ quá lâu, nói chuyện xong liền quay về, lúc đó bầu trời âm u, rất nhiều người đứng trước bia mộ đốt giấy, còn có cả tiếng nổ của pháo hoa. Tinh Tinh bị tiếng pháo hoa bất ngờ nổ dọa giật mình, trốn trong lòng Giang Minh Viễn không chịu xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-215.html.]
Về đến nhà, Trình Hoan tiếp tục chuẩn bị cơm tất niên, Giang Minh Viễn ở bên cạnh giúp đỡ, Tinh Tinh chạy lung tung khắp phòng, chốc chốc lại chạy vào nhà bếp lấy gì đó ăn, ăn xong lại ra ngoài chơi.
Ba giờ chiều, đã có nhà lục tục bắt đầu ăn cơm tất niên rồi, ở đây có tập tục, trước khi ăn bữa cơm tất niên thì phải đốt pháo. Thực ra bởi vì phòng chống nạn cháy rừng, dưới chân núi bị cấm không được đốt pháo hoa, nhưng sự quản lý ở nơi nhỏ lẻ cũng không khắt khe đến vậy, thế nên quy định này bình thường chỉ là trên văn kiện giấy tờ, từ lúc ăn cơm đã bắt đầu nghe thấy tiếng pháo hoa nổ không ngừng.
Lúc đầu Tinh Tinh cũng rất sợ tiếng pháo hoa, nghe nhiều cũng không sợ nữa rồi, còn hào hứng hỏi nhà mình có đốt pháo hoa không.
Giang Minh Viễn ngẩng đầu nói với cậu: "Nhà chúng ta ở gần núi quá, không đốt pháo được"
Nhà anh lưng tựa rừng núi, mùa đông thời tiết khô hanh, nếu không cẩn thận một chút thôi là sẽ gây ra cháy rừng, Giang Minh Viễn không quản được người khác, nhưng ít nhất mình không thể biết rồi mà vẫn cố ý vi phạm.
Anh nói vậy xong, đặt con tôm đã bóc vỏ vào trong đĩa, đưa cánh tay lên lau mồ hôi trên mặt. Tôm này được đánh bắt tươi sống rồi vận chuyển bằng đường hàng không qua, lúc đưa đến vẫn còn sống nhảy tưng tưng, lúc bóc mà không cẩn thận sẽ bị trượt ra khỏi tay, sẽ khiến bạn bóc đến đổ mồ hôi hột.
Giang Minh Viễn bóc xong một đĩa tôm, cả người trở nên vô cùng nhếch nhác, phần n.g.ự.c của bộ âu phục được cắt may ngấm một vệt nước đậm, đầu tóc cũng ướt từng sợi, còn đang nhỏ nước xuống.
Anh thở dài một hơi, bưng đĩa tôm đứng dậy đưa cho Trình Hoan, dùng nước rửa tay rửa đi rửa lại mấy lần, ngửi thấy vẫn còn mùi, bèn nói với Trình Hoan: "Anh đi tắm đã nhé"
Trình Hoan xua tay: "Đi đi, tiện tắm luôn cho con nữa"
Giao thừa có nghĩa là đón mới đưa cũ, lúc nhỏ Trình Hoan sống với ông nội, mỗi đêm ba mươi đều tắm rửa sạch sẽ mặc quần áo mới rồi mới ăn bữa cơm tất niên. Lúc nhỏ cô sẽ vui mừng vì những bộ quần áo mới, những món ăn ngon, lớn lên rồi không phải lo ăn lo mặc, những tập tục đó đã trở thành hồi ức tốt đẹp nhất, được cô nhớ mãi.