Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:22:53
Lượt xem: 48
Ở đây Giang Minh Viễn lại không có tập tục tắm rửa trước khi ăn cơm, nhưng Trình Hoan đã nói vậy thì anh cũng không phản đối, hai ba con cùng đi tắm, thay bộ quần áo mới, lúc xuống tầng Trình Hoan cũng vừa hay làm xong món cuối cùng.
Cô bê những món ăn đã nấu đặt lên bàn, đưa tay lên tháo tạp dề, Giang Minh Viễn thấy thì bèn qua giúp đỡ. Tạp dề được cởi xuống, Trình Hoan bảo anh đi lấy bát đũa: "Em đi tắm cái đã, xong là có thể ăn cơm rồi."
"Ừ." Giang Minh Viễn cầm tạp dề trên tay, cúi đầu nhẹ nhàng lướt qua môi cô: "Anh đợi em xuống"
Tinh Tinh ở bên cạnh mở to mắt nhìn bọn họ, nhưng cũng không nói gì. Trình Hoan có chút ngại ngùng, đẩy anh ra, quay người chạy lên lầu.
Tắm sạch sẽ rồi thay bộ quần áo mới, Trình Hoan trang điểm cho mình một lớp mỏng nhẹ, người phụ nữ trong gương nhan sắc hơn người, cô nhếch khóe môi lên nói câu "Chúc mừng năm mới", sau đó quay người, dáng vẻ thướt tha đi xuống tầng.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác dài màu be, phối với một chiếc quần ống rộng cùng màu, mái tóc dài ngang eo xõa xuống, dáng vẻ có chút lười biếng.
Lúc Trình Hoan đi xuống, người anh họ lần trước gặp lại đến rồi, mời họ đến ăn cơm tất niên, nghe anh nói nhà mình đã nấu xong rồi cũng không rời đi, nhất quyết nói qua đó đông người mới vui.
Giang Minh Viễn vẫn luôn lịch sự từ chối, nhưng mà người anh họ có vô vàn lý do. Đến khi anh nói ngày mai sẽ qua ăn cơm mới hài lòng. Tiễn người đi rồi, Giang Minh Viễn thở dài một hơi, đóng cửa lại, trên mặt lại mang theo ý cười, đi đến bàn ăn ngồi xuống.
Bàn ăn rất phong phú, mặc dù đã nghĩ đến nhà ít người nên nấu không nhiều, những mà họ vẫn không thể nào mà ăn hết được.
Trên ti vi bật nhạc nền vui vẻ, bầu không khí trên bàn ăn cũng rất náo nhiệt, Giang Minh Viễn đã nhiều năm không được đón cái Tết với bữa cơm tất niên như thế này, tâm trạng xúc động, không nhịn được mà uống nhiều một chút, nhưng vẫn chưa đến mức say mèm, chỉ là hơi lâng lâng mà thôi, cũng nói nhiều hơn mọi khi, ngồi trên bàn cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y Trình Hoan không buông, cứ một lúc lại gọi tên của cô, lại nhìn cô cười, khiến cho Trình Hoan cũng thấy có chút ngại ngùng.
Ăn cơm xong, Giang Minh Viễn lấy bao lì xì ra, đưa cho con trai: "Nào, ba mừng tuổi con, Tinh Tinh năm sau phải vui vẻ khỏe mạnh đấy nhé."
Sau khi suy nghĩ kỹ khả năng nhận thức của con trai, Giang Minh Viễn đã cho tiền thật vào phong bao này, số tiền không nhiều, đủ để đánh lừa cậu nhóc. Tinh Tinh vui mừng nhận lấy, mở ra xem, cười tươi như hoa nở, nói cảm ơn ba.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-216.html.]
Giang Minh Viễn lì xì rồi, Trình Hoan cũng lấy ra một chiếc phong bao, hai người đã bàn bạc với nhau, số tiền l xì đều như nhau, thế là Tinh Tinh lại vui thêm lần nữa, ông hai phong bao lì xì vào lòng, nhảy cẫng lên như bé ngốc vậy.
Trình Hoan tựa vào người Giang Minh Viễn nhìn con trai chạy quanh nhà, trong lòng vừa thỏa mãn vừa yên bình. Cô không những thấy biết ơn lần xuyên không này đã giúp cho cô có cơ hội trải nghiệm một cuộc sống hoàn toàn khác.
Người đàn ông bên cạnh ôm lấy bả vai cô, Trình Hoan dựa vào lòng anh, cũng không để ý gì nhiều. Không ngờ đến một giây sau có một phong bao lì xì được đưa đến trước mặt, người đàn ông thấp giọng nói: "Lì xì cho em. Ánh mắt Trình Hoan mang theo ý cười liếc anh: "Em thì nhận tiền lì xì gì chứ."
Giang Minh Viễn đặt lì xì vào tay cô, ôm lấy người từ phía sau, dán lại gần tai nói: "Anh lì xì cho em, đương nhiên là được."
Nguyệt
"Anh..." Trình Hoan ngừng lại, không nói gì nữa, cô nhận lấy lì xì, đứng dậy đi lên tầng, một lúc sau liền quay lại, trên tay cầm lấy phong bao giống như vậy đưa cho anh: "Lì xì anh, một năm tới phải thật mạnh khỏe bình an, kiếm thật nhiều tiền hơn nữa"
"Được." Giang Minh Viễn nhận lấy phong bao, kéo tay cô qua khẽ hôn lên lòng bàn tay: "Kiếm thật nhiều tiền nuôi em"
"Em không cần, tự em nuôi được mình" Trình Hoan nhỏ tiếng phản bác, kéo tay mình ra, cởi áo khoác ngoài xắn tay áo chuẩn bị đi rửa bát.
"Để anh rửa cho, em bận cả ngày rồi, nghỉ ngơi một lát đi" Giang Minh Viễn giữ cô lại, đứng dậy đi qua mang đống bát đũa vào bồn rửa.
Anh rửa bát trong nhà bếp, Trình Hoan lau bàn ăn, lau xong đi vào trong rửa tay, lại tìm chiếc khăn sạch sẽ, lau bát Giang Minh Viễn đã rửa xong.
Hai người đều không nói gì cả, nhưng động tác lại rất ăn ý, ánh mắt thi thoảng giao nhau còn lộ ra chút dư vị ngọt ngào.
Chiếc bát cuối cùng rửa sạch sẽ, Giang Minh Viễn lau sạch tay, đi đến ôm người phụ nữ từ phía sau, hít lấy hương thơm từ cơ thể cô, hạ giọng thì thầm: "Anh rất vui"