Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 53
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:03:21
Lượt xem: 108
Trình Hoan đẩy chiếc xe mua sắm chất đầy đồ đó dẫn Tinh Tinh về đến nhà, bỏ tất cả đồ đạc xuống rồi lại đi một chuyến trả xe.
Lúc về nhà Tinh Tinh đã tháo bao bì của con búp bê kia ra rồi, hai tay cậu nhấc con búp bê đặt lên trên giường, còn nói chuyện cùng nó.
"Em phải ngoan nha, không cho chạy đâu."
Trình Hoan đứng ngoài cửa nhịn không được bật cười, cô đi vào nhìn con búp bê đang nằm trên gối đầu, hỏi Tinh Tinh: "Nó ngủ ở đây, mẹ phải ngủ ở đâu đây?"
Cái giường chủ nhà cung cấp cho cực kỳ lớn, chừng một mét tám. Trên giường có hai cái gối, mẹ con hai người mỗi người một cái, Tinh Tinh đã bỏ con búp bê lên gối của Trình Hoan, còn đẩy gối đầu ra giữa giường nữa chứ.
"Con để nó ngủ trước một xíu." Nhóc con lạnh lùng vô tình, vỗ vỗ cái nệm nói với Trình Hoan: "Đợi mẹ đi ngủ thì đuổi nó xuống."
Trình Hoan: "..." Ác độc thế sao?
Nguyệt
Tinh Tinh không biết mình ở trong lòng mẹ cậu đã dựng lên hình ảnh tra nam rồi, quyết định xong vận mệnh của búp bê, cậu lại lần nữa dắt tay Trình Hoan: "Mẹ ơi, chúng ta đi làm bánh trung thu đi."
Trình Hoan đau lòng nhẹ cho con búp bê, liếc nhìn thời gian, cùng Tinh Tinh thương lượng: "Chúng ta nấu cơm trước, ăn cơm xong rồi làm bánh trung thu sau nhé có được không?"
"Dạ!"
Bữa sáng ăn muộn, bây giờ Trình Hoan cũng không đói, chỉ làm cho Tinh Tinh một phần cơm trẻ con.
Tinh Tinh nhớ thương bánh trung thu, ngay cả cơm cũng không thấy ngon, miễn cưỡng đút miếng cuối cùng vào trong miệng, còn chưa nhai đã nhảy xuống bàn chạy lại: "Ẹ ơi (Mẹ ơi), con ăn xong rồi"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-53.html.]
"Nuốt thức ăn trong miệng xuống trước đã rồi nói chuyện." Trình Hoan chọc chọc gương mặt của nhóc con, vừa cười vừa nói.
Tinh Tinh nhai lấy đồ ăn trong miệng, Trình Hoan thu dọn chén đũa, làm xong rồi mới lấy bột mì ra, ngắt một ít đặt lên chiếc bàn đã được lau sạch sẽ, chuẩn bị làm vỏ bánh.
Vỏ bánh trung thu nhân thịt phải làm hai loại, lớp vỏ xốp giòn và lớp vỏ dẻo.
Làm phần lớp vỏ giòn không cần thêm nước, chỉ cần cho một ít mỡ heo vào bột mì đa dụng, dùng kẽ giữa ngón cái và ngón trỏ xoa đều, dùng nhiệt độ bàn tay để mỡ heo và bột mì hòa quyện vào nhau, nhào bột thành một khối mềm dẻo.
Làm xong lớp vỏ giòn thì lại làm tiếp lớp vỏ dẻo. Bột mì trên bàn vo thành một hình tròn, khoét rỗng ở giữa, thêm mỡ heo, lại đổ thêm nước ấm, vẫn dùng tay nhào nặn như nãy, sau khi vo khối bột thành hình thì lấy màng bọc thực phẩm bọc lại cho nghỉ mười lăm phút.
Trong thời gian chờ đợi, Trình Hoan bắt đầu làm nhân bánh, phần thịt heo được chọn làm nhân bánh là chân giò sau, chặt ra, băm nhuyễn, thêm muối, đường, tương đen, tiêu đen và dầu mè, rồi đổ thêm nước hành gừng vào trong thịt băm, vừa đảo vừa trộn để khử mùi tanh trong thịt.
Thịt băm hút hết nước, còn phải rắc thêm bột, Trình Hoan dùng tay nhấc thịt năm ném xuống dưới đập, Tinh Tinh xem mà tò mò, cũng muốn tự mình thử.
"Được rồi, cho con thử." Dù sao đồ mình tự ăn, Trình Hoan cũng không sợ nhóc con làm hư, cô mang Tinh Tinh đi rửa tay, xong rồi để nhóc con đứng lên ghế, nhéo lấy một khối thịt nhỏ rồi giã.
Tinh Tinh còn nhỏ, sức lực cũng nhỏ, lúc giã thịt nằm bò ra, Trình Hoan bên này đã giã thịt thành khối tròn rồi, thịt trên tay Tinh Tinh vẫn đang trong trạng thái rời rạc, còn dính không ít ra bàn.
Cậu dùng tay nhặt mấy vụn thịt băm rơi lả tả kia lên, nhìn thấy Trình Hoan bên cạnh đã xong việc, lại nhìn viên thịt nhỏ trên tay vẫn rời rạc như cũ, có chút sốt ruột: "Mẹ ơi mẹ đợi con với."
"Ừ, không cần vội, con từ từ làm cũng được." Trình Hoan mang thịt bằm đã hoàn thành bỏ vào trong tủ lạnh để giữ lạnh, nhấc lớp vỏ dẻo bên cạnh đã nghỉ xong lên, bao bên ngoài lớp vỏ giòn.
Độ mềm cứng của hai kiểu lớp vỏ này phải xem xem nhau, sau khi bao xong thì dùng cây lân bột để cán, cán viên bột đến một mức độ nhất định, nhấc lên gấp đôi lại rồi lại tiếp tục cán.