Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:03:37
Lượt xem: 72
Cán bột là một công việc tốn rất nhiều sức, Trình Hoan làm được một lúc đã cảm thấy trên người có hơi nóng, cô dừng lại nghỉ lấy sức, thấy Tinh Tinh bên cạnh nhìn sang đây, nói với cậu: "Cục cưng, mẹ hết sức rồi."
Tinh Tinh vội vàng từ trên ghế tọt xuống, chạy tới bên cạnh lo lắng nói: "Vậy mẹ mau nghỉ ngơi một lát đi!"
"Nghỉ ngơi thì không cần đâu." Trình Hoan dùng ngón tay dính bột mì điểm cái mũi của nhóc con: "Con thơm mẹ một cái là được."
Mũi Tinh Tinh dính bột trắng, cậu không thèm nghĩ đã gật đầu chịu luôn: "Mẹ cúi xuống đi, thế này con thơm không được."
Trình Hoan nghe lời cúi xuống, đưa mặt sát lại, Tinh Tinh nhón chân lên rồi thơm một cái, bột mì dính trên mũi cậu lại cọ trở về trên mặt của cô.
Viên bột được cán thành một miếng lớn mỏng vừa là có thể bắt đầu nhào, lúc nhào phải cố gắng nhào thật chắc tay. Nắn bột thành một dải dài, ngắt ra một nắm bột mì rộng chừng ba ngón tay, ấn dẹp, bỏ thịt băm vào.
Trước đó Tinh Tinh giã thịt không thành, khối thịt đó đã bị quẳng qua một bên rồi, bây giờ cậu lại muốn vo bánh trung thu, ở bên cạnh nóng lòng muốn thử.
"Mẹ ơi con cũng học được rồi!"
"Vậy con thử làm xem." Trình Hoan cầm cán bột mì đưa cho cậu: "Ấn dẹp trước, rồi mới cho thịt bằm vào."
"Con nhớ mà!" Tinh Tinh trông như đã tính sẵn trong lòng, chỉ là đến lúc làm thật mới trợn tròn mắt lên, bột nhào dưới tay mẹ nom có vẻ rất là nghe lời, đến khi vào tay của cậu lại trở nên khó làm khác thường, đã vỗ mấy lần rồi mà vẫn không dẹp ra được.
Tinh Tinh sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn Trình Hoan, Trình Hoan đang nhồi nhân, không để ý đến ánh mắt của cậu.
Nhóc con quệt miệng nghĩ, thu hồi ánh mắt, lật qua lật lại vỏ bánh trong tay, dùng sức vỗ thêm vài cái nữa, đến bàn cũng bị cậu vỗ cho rung beng beng.
Cuối cùng vỏ bánh cũng dẹt, Tinh Tinh cứ như vừa hoàn thành xong một nhiệm vụ rất khó khăn, cậu thở phào một hơi, lại liếc sang nhìn người bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-54.html.]
Được rồi, mẹ vẫn còn đang bận.
Khóe miệng Trình Hoan nén cười, nhìn như đang bận bịu với thứ đồ trên tay, thực ra ánh mắt vẫn luôn để ý đến bên cạnh.
Tinh Tinh muốn được khen ngợi mà không có được, trong lòng có hơi thất vọng một chút. Tâm tình nhỏ này đến nhanh mà đi cũng nhanh, cậu nhìn Trình Hoan lại vo xong một chiếc bánh nữa, cũng vội vàng nhấc thìa lên quét phần nhân lên vỏ bánh.
Cậu chưa từng làm những việc này, ra tay cũng không canh, làm trên mặt bánh chất đống một tầng thịt, nhóc con vừa nhìn động tác trên tay Trình Hoan, vừa "trông bầu vẽ gáo" vê bột nhào lại.
Cậu bỏ nhiều thịt băm quá, tay lại nhỏ, lúc nhấc bột nhào lên cứ bị rơi xuống, Tinh Tinh nhìn mà gấp gáp không thôi, thịt rớt xuống rồi vẫn muốn dùng tay nhặt nhét vào.
Nguyệt
"Được rồi được rồi, để mẹ vo cho." Khi nhìn thấy Tinh Tinh chuẩn bị cúi xuống đất nhặt nhân thịt lên, rốt cuộc Trình Hoan cũng không chịu nổi nữa, cô lấy đồ trên tay Tinh Tinh lại, bỏ bớt một ít nhân đi, thoắt cái đã vo kín vỏ bánh.
Dùng tay ép bánh trung thu đã vo xong xuống, Trình Hoan đưa nó cho Tinh Tinh: "Xem nè, vo xong rồi."
Tinh Tinh nhận lấy bánh trung thu, lật qua lật lại ngắm nhìn, vô cùng thích thú.
Cậu bọc bánh trung thu trong tay, nuốt một ngụm nước miếng: "Mẹ ơi, cái này có thể ăn chưa ạ?"
"Vẫn chưa đâu, bánh bây giờ là bánh sống, đợi nướng lên rồi mới ăn được." Trình Hoan vo xong một cái đẹp nhất, moi cái bánh trung thu to bự tả tơi trong tay nhóc con ra để vào khay.
Dáng vẻ của Tinh Tinh cực kỳ không nỡ, ánh mắt vẫn luôn đuổi theo quãng đường di chuyển của bánh trung thu, cậu theo sát bên người Trình Hoan cùng đi vào nhà bếp, vừa đi vừa nói: "Cái đó là con vo."
"Đúng vậy, là của Tinh Tinh vo, đợi nướng chín rồi cho con ăn."
Nhưng sau khi Tinh Tinh nghe thấy câu này lại lắc đầu, giòn giã nói: "Cho mẹ ăn."