Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 96
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:53:32
Lượt xem: 104
"Không cần đâu." Giang Minh Viễn từ chối: "Chỗ tôi ở cách đây không xa, tôi về nhà tắm rửa là được." Trong nhà chỉ có một người phụ nữ và một đứa trẻ ở, nghĩ cũng biết không thể nào có quần áo của đàn ông. Giang Minh Viễn nói xong đưa Tinh Tinh cho Trình Hoan, chuẩn bị rời đi.
"Bên ngoài lạnh lắm, cứ thế mà về không được." Trình Hoan đón lấy Tinh Tinh, xì khô đầu cho cậu, tóc của cậu nhóc rất ngắn, hai phút là khô rồi, cô vỗ vỗ con trai, ý bảo cậu lên giường nằm, còn mình đi giữ Giang Minh Viễn lại: "Trong khu chung cư cũng có siêu thị, tôi đi mua cho anh mấy một bộ quần áo để thay không có gì phiền phức đâu."
Quần áo ướt mặc trên người quả thật không thoải mái, mặc dù trong nhà có mở điều hòa, nhưng chỉ mới được một lúc, độ ẩm trên người không giảm đi là bao, Giang Minh Viễn suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý: "Vậy thì phiền cô."
"Không có gì."
Người vừa ra ngoài lại đi vào phòng tắm, kéo cửa mở ra lại đóng vào, trên tấm kính thủy tinh lờ mờ hiện lên bóng người, tiếng nước bắt đầu chảy, Trình Hoan không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt có hơi ửng hồng, cô hít một hơi thật sâu, lấy tay vỗ vỗ mặt, quay người đắp chăn gọn gàng cho Tinh Tinh, cầm chìa khóa ra khỏi nhà.
Gần cửa sau khu chung cư có một con phố mua sắm, ở đó có mở một siêu thị không to lắm, nhưng đồ cần mua lại có hết.
Trình Hoan đi vội, ra ngoài quên không mang theo khăn quàng cổ, hai ngày nay cực kỳ lạnh, nhiệt độ hạ sâu, cơn gió thổi qua cổ áo luồn vào người, cô rụt cổ lại, tay đút vào trong túi, nhanh chân bước vào siêu thị.
Nguyệt
Khu ở tầng một cạnh quầy thu ngân siêu thị chính là chỗ bán quần áo, nam nữ đều có đủ, Trình Hoan cũng không có thời gian để từ từ ngắm, chọn một bộ áo phông, áo len và quần tây trông có vẻ vừa người, lại đi sang bên giá bán quần áo lót lấy vài hộp, bởi vì không biết kích cỡ như thế nào, nên cô đều lấy dựa theo phỏng đoán của mình.
Cầm đồ đi trả tiền, Trình Hoan lại co rụt cổ lại chạy nhanh về nhà, tiếng nước trong phòng tắm vẫn chưa ngừng, Trình Hoan thở ra một hơi, bóc mấy hộp quần trong, lấy một chiếc mang đi giặt qua.
Quần áo vừa mới mua rất bẩn, những cái khác có thể mặc tạm, nhưng những đồ thế này lại không thể mặc như vậy được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-96.html.]
Giặt xong quần áo vắt kiệt nước, cho vào máy sấy khô, cắm điện vào, máy sấy bắt đầu hoạt động, Trình Hoan đóng nắp máy, nói với người ở bên trong: "Anh tắm thêm một lúc nữa đi, đợi quần áo khô rồi tôi mang qua cho anh."
Máy sấy ở ngay ngoài cửa phòng tắm, cách một cánh cửa, âm thanh truyền vào phòng tắm, vẫn có thể nghe rõ.
Giang Minh Viễn nhẹ nhàng "ừ" một tiếng.
Anh đã tắm rất lâu rồi, vẫn phải tiếp tục tắm, bởi vì nhiệt độ của nước cao, anh cảm thấy trên mặt bắt đầu nóng ran, đầu cũng có chút choáng váng.
Chỉ có một bộ quần áo, không lâu sau liền khô rồi, Trình Hoan mở nắp máy, lấy ra một bộ quần áo không có bao nhiêu vải. Tay trái cô cầm quần lót vừa được hong khô còn bốc lên hơi nóng, tay phải cô cầm bộ đồ của anh và một chiếc khăn mặt sạch, đi đến bên ngoài cửa phòng tắm đưa cho Giang Minh Viễn. Vừa đưa tay ra, sắp chạm vào cửa nhà tắm thì cô do dự rồi.
Cứ như vậy đưa vào, hình như có chút ngại ngùng, phải làm thế nào bây giờ...
Nghĩ vậy, Trình Hoan lại hạ tay xuống, đặt quần áo vào giỏ đựng, quay người đi vào phòng ngủ gọi Tinh Tinh: "Con đi đưa quần áo vào cho ba con đi."
Tiếng bước chân tiến gần, lại thấy xa hơn, Giang Minh Viễn lúc này mới nhận ra bản thân vừa mới ngừng thở, anh hít một hơi thật sâu, có chút căng thẳng không nói nên lời. ánh mắt nhìn bộ quần áo ướt treo bên cạnh, định cứ mặc vậy mà ra ngoài.
Tinh Tinh chui ra từ trong chăn bông ấm áp, mặc lên một chiếc áo khoác bông, đi vào đôi dép lông nhung mềm mại đến đưa quần áo cho cha mình, cậu lấy từng chiếc quần chiếc áo ra khỏi giỏ đựng ôm vào người. Bởi vì người thấp tay nhỏ, tay áo rơi xuống đất. Có điều Trình Hoan không ở đó, nên không có ai nhắc cậu điều này, Tinh Tinh mang theo quần áo đứng ở cửa phòng tắm, nói to vào bên trong: "Cha ơi mở cửa cho con, con đến đưa quần áo cho cha đây!"