Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NHỮNG NGƯỜI ANH EM TỐT CỦA BẠN TRAI TÔI - CHƯƠNG 14

Cập nhật lúc: 2024-11-02 18:46:53
Lượt xem: 1,655

14

 

Sau kỳ nghỉ, tôi dẫn theo nhóm cũ của mình, có đầu tư của cô bạn thân giàu có Triệu Du, và công nghệ được cấp bằng sáng chế của Lý Hằng. 

 

Chỉ sau nửa năm, công ty của chúng tôi đã bắt đầu có vị thế trong ngành.

 

Đến một ngày Đồng Vũ đến tìm tôi. Vì vụ tôi đánh Chu Trạch Vũ, cô ta trơ tráo nói: "Trình Trình, nếu không phải hồi đó thấy cô hiền lành chăm lo, tôi đã chẳng giới thiệu cô cho anh em tôi. Hóa ra cô toàn giả vờ, bề ngoài trông như đóa sen trắng, bên trong thì như bông hoa ăn thịt người, ăn không chừa lại một mảnh."

 

Tôi không tát cô ta, vì mấy cái bạt tai chẳng thể giải hết hận.

 

Hết lần này đến lần khác khiêu khích tôi, ngay cả tượng đất còn không thể kiềm chế được. Thế là tôi cố tình dẫn dụ cô ta nói hớ.

 

Đối tác truyền thông của chúng tôi đã quay lại cảnh đó.

 

Ba video được dựng gấp trong đêm, ngay lập tức gây bão trên mạng, và Đồng Vũ nổi lên như một “nữ thần anh em” khét tiếng trên mạng.

 

Rất nhiều cô gái bị ám ảnh bởi kiểu “tình bạn thân anh em” này cũng đứng lên chia sẻ câu chuyện của mình. Câu nói "không thích chơi với con gái, chỉ chơi với con trai vì họ không tính toán" giờ đã không ai dám nhắc lại.

 

Cuối cùng, Đồng Vũ và Chu Trạch Vũ không ở bên nhau. Cả hai đường ai nấy đi vì một lý do khác.

 

Đồng Vũ không chỉ có một "anh em" mà còn dính vào kẻ chẳng ra gì, chuyên ăn bám một bà chị giàu có. 

 

Đến khi bị phát hiện, Đồng Vũ bị bà ta bắt và đánh bầm dập. 

 

Chu Trạch Vũ vì cứu cô ta mà bị đ.â.m vào lưng, mất một quả thận.

 

Còn Đồng Vũ sợ quá, bỏ chạy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhung-nguoi-anh-em-tot-cua-ban-trai-toi/chuong-14.html.]

Sự việc này khiến cô ta nổi tiếng lần thứ hai, nhưng là nổi tiếng theo nghĩa xấu, đến mức phải dọn cả nhà rời khỏi thành phố.

 

Chu Trạch Vũ may mắn được một người bạn học đi ngang phát hiện và gọi xe cấp cứu cho.

 

Trong thời gian ở bệnh viện, anh ta nhiều lần tìm cách liên lạc với tôi, nhưng lúc này tôi chẳng còn hứng thú, thậm chí không buồn mỉa mai.

 

Tôi chỉ nhắn lại một câu: "Chúng ta không có mối quan hệ cần phải hỏi thăm nhau."

 

---

Năm thứ ba sau khi khởi nghiệp, công ty của chúng tôi đã đi vào quỹ đạo ổn định. 

 

Chúng tôi không có văn hóa làm thêm, làm việc từ 9 giờ sáng đến 6 giờ chiều, nghỉ thứ bảy và chủ nhật, các ngày lễ đều được nghỉ sớm để mọi người tiện di chuyển. 

 

Nhờ vậy, năng suất của công ty chúng tôi còn cao hơn các đối thủ.

 

Sự xuất hiện của công ty chúng tôi đã góp phần làm giảm văn hóa làm thêm trong toàn ngành.

 

Con người không phải là công cụ, công việc chỉ là phương tiện kiếm sống. Đời người còn rất nhiều thứ khác ngoài công việc, tiền bạc thì không bao giờ kiếm đủ.

 

Hiện tại, tôi đã giao lại phần lớn việc cho người khác, nên có nhiều thời gian rảnh hơn.

 

Tình cảm giữa tôi và Lý Hằng phát triển tự nhiên, chúng tôi đã đi đến bước hôn nhân.

 

Trước khi cưới, anh từng hỏi tôi một câu: Anh hỏi tôi có thực sự không nhớ ra anh không?

 

Tôi đùa: "Ngày trước chị đây nổi bật thế, làm sao nhớ hết từng người được. Nên anh phải tự làm nổi bật mình hơn, để chị nhớ."

 

Anh bẹo má tôi và nói: "Phải rồi, hy vọng chị đừng bao giờ chán em, hãy luôn yêu em nhé."

 

Loading...