NỮ ĐẾ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:34:25
Lượt xem: 44
Vốn cho rằng ta sẽ nổi trận lôi đình, kết quả thấy ta thoải mái phê chuẩn khiến tất cả mọi người có mặt bên dưới kinh ngạc ngẩng đầu.
Bùi Chuẩn cũng rất ngạc nhiên, hắn ta ngước mắt nhìn ta.
Ta lười biếng đứng dậy, lại không có chút hình tượng nào xoay cổ “ Nếu như không có chuyện gì nữa thì bãi triều!”
Dứt lời trước khi đám bách quan kịp mở miêng ta đã nhanh chóng chuồn đi.
Trở lại ngự thư phòng, ta như thường lệ nâng bút vẽ một bức tranh. Người bên trong bức họa dáng người cao gầy, tay cầm phật châu chỉ là ở vị trí khuôn mặt vẫn luôn không vẽ ngũ quan chỉ có duy nhất đôi mắt đào hoa diễm lệ.
Dư công công cung kính dâng lên bát mực chu sa, ta dùng đầu ngón tay chấm một chút màu đỏ điểm lên khóe mắt.
Ta có chút thất thần nhìn vào đôi mắt đó, rồi thở dài như thưởng lệ để Dư công công cuộn bức tranh để vào mật thất.
Dư công công nhận lấy bức họa, lông mày nhíu chặt như có thể kẹp ch.ết một con ruồi, trên mặt là sự đau lòng “ Nếu Đế Cơ đã không nỡ rời xa Bùi tướng thì cớ sao còn phải làm khổ mình như vậy?”
Ông ấy và tất cả mọi người đều cho rằng ta thích Bùi Chuẩn, nhưng ta cũng không có ý định giải thích, khoát tay cho người lui xuống.
Ta cúi đầu chuyên chú lau sạch vết mực chu sa trên ngón tay, đột nhiên nhớ tới dáng vẻ nghĩa trọng tình thâm của Bùi Chuẩn lúc ở trên đại điện. Ta không khỏi bật cười thành tiếng.
Nói đến Bùi Chuẩn cùng Liễu Thất Thất chỉ là bèo nước gặp nhau, nhắc đến hai chữ nghĩa trọng tình thâm thì một chữ ta cũng không tin nổi. Sở dĩ hắn ta sốt ruột tới cầu ta tứ hôn, chẳng qua là sợ có ngày nào đó ta nổi hứng triệu hắn vào cung.
Theo như giáo huấn của Đại Lương, người trong hậu cung không được phép tham gia chính sự. Nếu như ta thật sự làm vậy thì mọi chí hướng hoài bão cũng như công sức bao năm của hắn ta sẽ đổ sông đổ bể.
Nhưng ta cũng không có ý định đó, việc ưu ái hắn cũng chỉ vì gương mặt có vài phần tương tự với người kia.
Còn việc hắn ta thích ai hay muôn thành thân với ai, ta cũng không quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-de/chuong-1.html.]
Đầu ngón tay bị lau có chút ửng đỏ, ta gõ tay vịn. Lưng ghế hạ xuống “ soạt”, ta thoải mái nằm nghỉ.
Nói đến việc thiết kế cơ quan này cũng là Tiêu Ly dạy ta.
Hoa viện trước viện đã nở, nhìn qua cửa sổ ta nghiêm túc đếm từng bông một. Bất tri bất giác liền ngủ quên.
Sau đó, ta đổ bệnh.
Thái y chẩn đoán ta bị nhiễm phong hàn, kể từ lúc về Thịnh Kinh đến nay. Ta chưa từng đổ bệnh lần nào, vậy mà lần đổ bệnh này giống như mưa rền gió dữ khiến ta nằm liệt giường suốt năm ngày trời. Đến việc tiếp đón Hoài Nam Vương cũng không thể ra mặt chỉ có thể giao lại cho Bùi Chuẩn.
Bên ngoài lời đồn nổi lên tứ phía, ai cũng đều cho rằng ta vì việc Bùi Chuẩn sắp thành hôn mà tổn hại cả tinh thần lẫn thể xác.
Ngày Hoài Nam Vương rời đi, ta đang nằm trong chăn gặm táo xem thoại bản.
Dư công công quỳ phịch một cái trước giường của ta, nước mắt nước mũi tuôn như mưa “Đế cơ nếu lại không lên triều, bách quan sẽ không có người chỉ đường, chỉ sợ khiến lòng người tràn đầy hoang mang!”
Ta từ trong chăn thò đầu ra, đập vào mắt là quả bong bóng bằng nước mũi to bự của Dư công công.
Hi~~~ Vịt nè
.....
Vị ngọt của táo trong miệng cũng bị thay đổi.
“Đừng khóc nữa, ngày mai trẫm sẽ thượng triều” Ta đem quả táo cùng thoại bản nhét xuống dưới gối, nghiêm mặt nói.
Dư công công còn đang khóc nức nở cuối cùng cũng yên tâm nở nụ cười mãn nguyện.
Ta nhanh chóng chui lại vào trong chăn, không muốn nhìn thêm chút nào.