NỮ ĐẾ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:34:46
Lượt xem: 34
Ngày hôm sau thức dậy, ta ngáp dài ngáp ngắn bị người hầu lôi ra từ trong chăn, mang theo đôi mắt thâm quầng ngồi trên đại điện.
Bách quan nhìn gương mặt uể oải chán nản của ta nhất thời không biết có nên dâng tấu hay không.
“Long thể của Đế Cơ đã đỡ hơn chưa ạ?”“Đế cơ thân thể còn chưa được dưỡng tốt ạ?” Người lên tiếng đầu tiên chính là Vương tướng quân, hắn ta gãi đầu lo lắng nhìn về phía ta.
“Tốt hơn rồi!”
Đây là lời nói thật, trận phong hàn kia tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Vốn hai ngày trước ta đã khỏe lại, còn bộ dạng mệt mỏi mắt thâm hiện tại là do tối qua ta thức khuya đọc thoại bản.
“Dù biết rằng Đế Cơ bận rộn chăm lo quốc sự, nhưng vẫn phải bảo trọng thân thể” Lưu học sĩ lo lắng nói.
Ta mỉm cười gật đầu.
“Các ái khanh có gì muốn dâng tấu không?”
“Châu Trấn xảy ra lũ lụt, Bùi tướng đã phái người tới cứu trợ”
“Ngoài kinh thành đám thổ phi có động thái cướp bóc, Vương tướng quân đã dẫn binh đi trấn áp”
“Công tử nhà Khúc Thị Lang phóng ngựa trên đường khiến người khác bị thương, Vũ Lâm Vệ đã phạt đánh 30 trượng rồi nhốt vào đại lạo”
Khóe miệng ta cứng đờ, liếc nhìn Dư công công đứng bên cạnh trái tim không khỏi có chút d.a.o động.
Ta trầm ngâm một lát rồi hạ chỉ:
“Lũ lụt xảy ra ở Châu Trấn ngoại trừ ngăn lũ còn phải khắc phục sau thiên tai. Quốc khố hiện tại chính là do dân đóng góp, bây giờ càng nên dùng để cứu trợ bách tính. Việc này sẽ do Bùi Chuẩn xử lý”
“Thần tuân mệnh”
“ Còn về hành động của đám thổ phỉ, chỉ dùng trấn áp thì không đủ. Đám người đó đại đa số là do không tìm được cách nào để kiếm sống mới phải lên núi làm cướp. Để chấm dứt hoàn toàn chúng ta cần giúp bọn họ kiếm được công việc mưu sinh. Nếu có người nguyện ý tòng quân thì cho nhập quân doanh, nếu có người muốn quay về thì cấp cho họ một miếng đất ngoài thành để trồng trọt. Việc này sẽ giao cho Vương tướng quân xử lý!”
“Mạt tướng lĩnh chỉ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-de/chuong-2.html.]
“Còn về phần công tủ nhà Khúc Thị.....” Ta mỉm cười “ Ba mươi trượng là quá ít, đem ra ngoài đánh thêm hai mươi trượng nữa rồi cho về nhà”
“Đa tạ Đế cơ khoan hồng!” Khúc Thị Lang nhào ra quỳ tạ ân.
“Còn chuyện gì muốn bẩm báo không?”
“Thần có một chuyện muốn bẩm báo” Bùi Chuẩn đứng ở trên cùng chậm rãi đi ra “ Thần xin nghỉ phép mấy ngày để chuẩn bị cho hôn lễ!”
Ta nghe được phía dưới có người hít một hơi thật mạnh, đưa mắt về nơi phát ra âm thanh liền thấy Vương tướng quân mắt đang mở lớn giống như ăn được miếng dưa nào đó. Đôi mắt không ngừng liếc trộm ta cùng Bùi Chuẩn, ta nhướng mày vừa vặn đối diện với tầm mắt của hắn. Con ngươi đen xì của Vương tướng quân nhanh chóng đảo qua nơi khác chớp mắt cụp vội xuống, giả vờ như không biết gì cả.
Giống y hệt con đà điểu.
Ta cười thành tiếng.
Dư công công cho rằng ta bị chọc giận đến choáng váng, liền nhanh chóng dâng lên một ly trà, phe phẩy quạt gió giúp ta hạ hỏa.
Ta đẩy chiếc quạt đang cản trở tầm nhìn của ông ấy ra, có chút bất đắc dĩ nhìn về phía Bùi Chuẩn.
“Bùi tướng thật lòng muốn thành thân cùng với Liễu Thất Thất?”
“Vâng”
“Theo như trẫm biết, thời gian hai người quen biết nhau còn chưa được một tháng!”
“...”
“Thần cùng Thất Thất vừa gặp đã yêu”
“Bùi tướng cũng không phải người vừa gặp đã yêu”
Hi~~~ Vịt nè
Bùi Chuẩn vốn đang là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm. Nghe vậy liền ngước mắt nhìn ta một cách nặng nề, bên trong đôi mắt đào hoa lập lòe sáng tối.
Nửa ngày sau, hắn mới chậm rãi mở miệng “Đế Cơ sai rồi, thần là người như vậy”