NỮ ĐẾ - Chương 15
Cập nhật lúc: 2024-10-30 18:39:39
Lượt xem: 61
Mặt trời đã lên cao, canh giờ tế thiên đã trôi qua.
Tiêu Ly lôi ra một chiếc bánh ngọt, hai người bọn ta dưới vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm nhâm nhi từng miếng một. Nói thật ta cũng không thích ăn điểm tâm cho lắm, chỉ là những ngày gần đây đi theo Tiêu Ly phải ăn bánh ngọt và kẹo đường liên tục khiến hàm răng ta có chút đau nhức.
Ta nghiêng đầu nhìn Tiêu Ly vẫn đang chăm chú ngồi ăn, có chút ghen tỵ với hàm răng tốt khỏe như sắt của người nam nhân này.
Lúc Khúc Thị lang đứng dậy chuẩn bị nói thêm điều gì đó, từ xa truyền đến tiếng vó ngựa.
Bùi Chuẩn một thân áo đỏ, xoay người nhảy xuống ngựa. Trong tay cầm theo một tấm vải bằng gấm chạy lên Thánh đàn.
Hắn quỳ trên mặt đất, hai tay dâng tấm vải kia lên.
“Đế cơ, thần theo mệnh lệnh của ngài ở trong phủ đệ của Sở Vương tìm được vật này”
“Bách quan sách” Ta giống như có chút ngạc nhiên, chậm rãi đưa tay tiếp nhận. Những triều thần dưới bậc thang mỗi người có một biểu cảm khác nhau, đặc biệt Khúc Thị Lang đứng đầu mồ hôi chảy trên trán to như hạt đậu.
Phàm là những người muốn tỏ lòng trung thành với Sở Vương đều sẽ lưu lại tên của mình trên tấm vải này.
Ánh mắt ta đảo qua đám người dưới bậc thang, cuối cùng dừng lại trên người Khúc thị lang.
“Khúc thị lang, ngươi có tò mò xem trong Bách Quan Sách này có những ai không?”
Khúc Thị Lang bị điểm tên, run lên một cái lập tức nhào lên quỳ lạy, một cái rồi hai cái.... Tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ theo.
Hi~~~ Vịt nè
“Thần, thần không dám!”
Ta cười nhạo một tiếng.
“Có cái gì không dám! Chỉ là tranh đoạt hoàng quyền thôi. Đáng tiếc kẻ các ngươi chọn lại là một phế vật!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-de/chuong-15.html.]
Ta vừa nói vừa vuốt ve tấm vải trên tay, thần sắc càng thêm lạnh nhạt. Bên dưới tế đàn im lặng như tờ.
Bỗng nhiên ta vứt tấm vải vào bên trong đống lửa cạnh tế đàn.
“Soạt!” Ngọn lửa nhanh chóng nuốt gọn tấm vải trắng kia, đem tấm vải bằng gấm đốt thành một tràng khói đen.
“Đế cơ!” Bủi Chuẩn gấp gáp hô lên.
Ta không để ý phủi phủi tay.
“Nhưng mà có ai dám cam đoan mỗi một lần lựa chọn của mình đều sẽ chính xác, trẫm đồng ý cho chư vị ái khanh thêm một cơ hội nữa. Từ nay về sau, chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu”
Đám người dưới đài kinh ngạc nhao nhao ngẩng đầu, ta nhìn đống tro tàn trong chậu lửa tiếp tục nói:
“Trẫm biết vì sao chư vị lại lựa chọn Sở Vương, các ngươi cho rằng bởi vì trẫm là nữ tử, mà bản thân luôn cảm thấy nữ tử thì không bằng nam tử. Tất nhiên nữ tử ở thiên hạ này được học hành ít hơn so với chư vị đại nhân rất nhiều. Các nàng bị vây khốn bên trong hậu trạch, vây khốn bởi trượng phu, hài tử của mình.So với những người đọc đủ kinh thư các thứ thì đúng là không biết trích dẫn kinh điển, không hiểu về thơ ca cổ xưa, nhưng nếu chỉ so sánh bằng những điều đó thì cũng thật không công bằng”
Đôi mắt của ta nhìn về phía xa xôi, trong lòng mang theo sự thoải mái “ Cho nên không bằng trẫm cùng các vị đại nhân đánh cược, kể từ hôm nay, triều đình sẽ mở ra những trường học cho nữ giới. Nữ tử cũng có thể dựa vào chính mình cố gắng khắc tên trên bảng vàng, tiến vào quan trường như vậy thì cuộc tỉ thí của chúng ta mới có thể được tính là công bằng. Đến lúc đó, chư vị đại nhân cũng có thể mở to hai mắt nhìn xem nữ tử trong thiên hạ này đến tột cùng có thể đi tới đâu!”
Ta đem cây hương vừa nãy chưa kịp dâng lên thần phật cắm vào lư hương. Lễ tế thiên này coi như kết thúc.
“Chư vị đại thần cảm thấy như nào?”
Triều thần quỳ bốn phía trên mặt đất, đang ngầm quan sát thần sắc của đồng liêu. Cuối cùng trong đám người có người lên tiếng đầu tiên “Đế cơ anh minh!”
“ Đế cơ anh minh!”
Vương Húc dẫn theo binh sĩ cầm đao chắn ở phía trước, bọn họ cũng không dám không tán thành.
Ta nháy mắt với Tiêu Ly, đáy mắt hắn cũng nổi lên ý cười. Dây cột tóc màu đỏ phía sau lưng theo làn gió bay phấp phới.