Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nương Nương Hôm Nay Lại Tung Tin Vịt Rồi - Phiên ngoại 3: Lời đồn lại dấy lên (Hết)

Cập nhật lúc: 2024-08-30 20:49:45
Lượt xem: 1,743

Gần đây, trong kinh thành liên tiếp xảy ra những chuyện kỳ lạ.

 

Tân Hoàng lên ngôi, các vị công thần đều đưa con gái vào cung, nhưng lại lần lượt đưa họ trở về.

 

Những nữ tử ấy đều kiêng dè không muốn nhắc đến chuyện trong cung, tuyệt đối không hé lộ điều gì, như thể muốn che giấu một bí mật nào đó.

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Chỉ là theo thời gian trôi qua, vẫn có vài lời đồn đại truyền ra.

 

[Nghe nói Tân Hoàng đế tính tình tàn bạo, hễ không vừa ý là ra tay đánh đập phi tần.]

 

[Nghe nói Tân Hoàng đế lạnh lùng vô tình, trong mắt không dung nạp được một hạt cát.]

 

[Nghe nói Tân Hoàng đế hình như thân thể không được khỏe, từ trước đến nay chưa từng sủng hạnh ai trong hậu cung.]

 

Những lời đồn đại trên nghe có vẻ rất thuyết phục, không giống như chuyện đồn đại vô căn cứ.

 

Chứng cứ chính là, trước khi các phi tần rời khỏi cung, Hoàng thượng đã nạp một vị Hoàng Quý phi.

 

Vị Hoàng Quý phi này mọi người đều biết, đó là con gái của tội thần Lâm Thăng, tên là Lâm Uyển.

 

Chuyện Hoàng thượng năm xưa cầu xin Tiên đế ban hôn với nàng đã khiến cả triều đình náo động, tình cảm của Hoàng thượng dành cho nàng, có thể nói là rất chân thành.

 

Nhưng ngay cả vị Hoàng Quý phi này, sau khi vào cung chưa được bao lâu cũng đã khẩn cầu rời khỏi cung.

 

Điều này khiến mọi người càng thêm nghi ngờ.

 

Chẳng phải là do Hoàng thượng tự nhận thấy thân thể mình không ổn, không muốn để nàng phải chịu uất ức, nên mới đau lòng để nàng ra đi sao?

 

Nhưng ngay sau đó, Hoàng thượng lại sắc phong một vị Hoàng hậu.

 

Vị Hoàng hậu này mọi người cũng đều biết, đó là vị hôn thê của cố Thái tử - Ninh Hân.

 

Trước đây đã có lời đồn, khi Hoàng thượng còn là Hoàng tử, giữa ngài và tiểu thư Ninh phủ, Ninh tiểu thư đã có một vài mâu thuẫn.

 

Sau đó Ninh tiểu thư trở thành vị hôn thê của cố Thái tử, Hoàng thượng lại đối đầu với cố Thái tử.

 

Cố Thái tử qua đời, Hoàng thượng đăng cơ, nạp nàng vào cung.

 

Khi đó, mọi người đều không lạc quan, ai cũng có thể đoán rằng, Hoàng thượng đưa nàng vào cung chắc chắn không phải vì yêu thích nàng.

 

Rất có thể là để hành hạ nàng.

 

Quả nhiên, đúng như mọi người dự đoán.

 

Hoàng thượng thả tất cả các nữ tử công thần ra khỏi cung, nhưng lại không thả nàng, thậm chí còn phong nàng làm Hoàng hậu.

 

Đây chẳng phải là bắt nàng ở bên cạnh để sống cô đơn cả đời sao!

 

Trong một thời gian ngắn, lời đồn lan truyền khắp kinh thành như những cơn sóng ngầm.

 

Mọi người bàn tán sôi nổi, đồng thời cũng bắt đầu lo lắng về vấn đề kế thừa hoàng tộc, thậm chí thảo luận liệu có nên nhận con nuôi từ các Vương gia khác hay sau này truyền ngôi cho một Vương gia nào đó.

 

Kết quả là một tin tức mới lại đến: Hoàng hậu nương nương đã mang thai!

 

Cả kinh thành sôi động.

 

Nhưng cùng với sự sôi động đó là cảm giác hững hờ.

 

Vậy là mọi chuyện mọi người bàn tán bấy lâu nay chỉ là lời đồn vô căn cứ sao?

 

Mọi người đều cảm thấy như bị lừa dối.

 

Ánh mắt họ lại đổ dồn vào những cô gái đã được đưa về nhà.

 

Rồi lại có một tin tức mới:

 

Những lời đồn về Hoàng thượng không đáng tin cậy thực ra là do Ninh Thường tại khi ấy, hiện giờ là Hoàng hậu nương nương, đã nói ra!!!

 

Vì vậy, các đại thần đã dâng lời lên Hoàng thượng: "Hiện tại, trong hậu cung chỉ có một mình Hoàng hậu, mà Hoàng hậu đang mang thai, e rằng không thể chăm sóc Hoàng thượng được chu đáo. Chi bằng lại mở cuộc tuyển chọn phi tần, mở rộng hậu cung?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nuong-nuong-hom-nay-lai-tung-tin-vit-roi/phien-ngoai-3-loi-don-lai-day-len-het.html.]

Mọi người cứ tưởng rằng Hoàng thượng sẽ nhanh chóng chấp nhận đề nghị này, nhưng không ngờ Hoàng thượng lại thở dài một hơi: "Ai da! Không phải Trẫm không muốn mở rộng hậu cung, chỉ là Hoàng hậu quá đỗi ghen tuông. Những cô gái mới vào cung, Hoàng hậu cũng không chịu nổi sự hiện diện của họ. Thay vì để họ phải chịu khổ... Trẫm thực sự không nỡ lòng nào!"

 

Quần thần nước mắt lưng tròng.

 

Ai nấy đều cảm thán rằng đây thật sự là một vị Hoàng thượng dịu dàng và nhân từ.

 

Thế là, hai từ khóa "Hoàng thượng nhân từ" và "Hoàng hậu ghen tuông" bắt đầu lan truyền khắp các con phố lớn nhỏ trong kinh thành.

 

Nhưng dù vậy, điều này rốt cuộc cũng không phải là cách hay.

 

Việc Hoàng hậu độc chiếm hậu cung là sự thật, mà mong muốn của các đại thần là đưa thêm người vào cung cũng là sự thật.

 

Một người đã đề xuất với Hoàng thượng: "Hay là đợi Hoàng hậu sinh xong, rồi hãy phế bỏ nàng?"

 

"Hử?" Hoàng thượng ném một cái nhìn sắc như d.a.o qua phía người đó.

 

Người ấy lập tức cảm thấy mình như đang đối mặt với cái chết.

 

Ngày hôm sau, ông ta bị phái đi biên cương khảo sát.

 

Từ đó, không ai dám nhắc lại chuyện này nữa.

 

Nhưng điều đó không ngăn cản được những lời đồn đại.

 

Và càng truyền, lời đồn lại càng trở nên vô lý.

 

Có người nói rằng Hoàng hậu nương nương đã dùng bùa chú để mê hoặc Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng ngoài nàng ra thì không còn nhìn thấy ai khác.

 

Có người lại nói rằng Hoàng hậu nương nương biết dùng yêu thuật, nên mới làm cho Hoàng thượng u mê như vậy.

 

...Vân vân và vân vân.

 

Lúc này, trong hoàng cung, Ninh Hân nghe Thúy nhi báo cáo về những lời đồn đại, giận dữ đập bàn.

 

Chiếc cốc nghiêng đi, nước bên trong đổ ra ngoài.

 

Thúy nhi định chạy đến lau, nhưng có một bóng người nhanh hơn cô.

 

Lục Vân Giản bước nhanh đến, bế Ninh Hân lên, rồi lấy từ trong n.g.ự.c ra chiếc khăn để lau cho nàng.

 

"Đang mang thai mà, sao lại tức giận như vậy?" Hắn vừa lau vừa nói.

 

Ninh Hân hờn dỗi đập vào hắn một cái, tức giận nói: "Chàng đi nói lung tung gì bên ngoài vậy! Ai ghen tuông chứ!"

 

Lục Vân Giản cười: "Nàng không ghen à? Thế ta lại triệu thêm vài người vào cung nhé?"

 

"Chàng dám!" Ninh Hân quát lên.

 

Lục Vân Giản cười càng to hơn.

 

Hắn từ phía sau ôm lấy Ninh Hân, tay đặt lên bụng nàng đã nhô cao, từ tốn nói vào tai nàng: "Nếu không nói vậy, các đại thần lại bận rộn lo chuyện tuyển tú nữ, dù sao ta cũng chưa có đủ nền tảng vững chắc, triều đình vẫn cần đến họ, không tiện từ chối thẳng thừng. Ừm... không phải ta sợ đắc tội với họ, chỉ là ngại phiền phức thôi."

 

Ninh Hân lúc này mới dịu mặt, nhưng miệng vẫn không chịu thua: "Hừ, chàng lấy ta làm lá chắn!"

 

Lục Vân Giản ôm nàng chặt hơn, hôn nhẹ lên má nàng, chậm rãi nói: "Đúng vậy, nàng phải bảo vệ ta thật tốt đấy."

 

Ninh Hân đẩy hắn ra: "Giở giọng nũng nịu cái gì!"

 

Nàng lại nhìn thấy chiếc khăn tay trong tay hắn: "Chiếc khăn này sao trông quen thế?"

 

Nàng cầm lên nhìn, chất liệu lụa thượng hạng, bốn góc đã sờn, giữa có thêu hình quả anh đào, trông có vẻ đã cũ.

 

Lục Vân Giản nói: "Đây là của nàng mà!"

 

Ký ức ùa về, nàng nhớ đến ngày xưa dưới tán cây mai, một cô bé mặt đỏ bừng dùng khăn tay gói bánh ngọt lại để xin lỗi hắn.

 

Hắn cắn một miếng.

 

Ngọt lịm.

 

Hết.

Loading...