Phúc hắc đích nữ muốn hòa ly - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-06-26 18:53:24
Lượt xem: 8,811
19
Nhớ đến bộ dạng lúc c.h.ế.t của tiểu đệ, tâm trạng ta bỗng trở nên vui vẻ, ta nói với thứ tỷ, Lưu Tam Nguyên nếu không bù đủ số bạc bị thiếu hụt, thì cứ chờ quan phủ đến thẩm vấn đi, đến lúc đó nếu hắn ta khai ra những chuyện không nên nói, thì đừng trách ta.
Thứ tỷ tức giận bỏ đi.
Có lẽ là do người nhà của Lưu Tam Nguyên gây náo loạn quá dữ dội, cuối cùng Lưu di nương và thứ tỷ cũng phải vét hết số bạc dành dụm được để bù vào.
Ta vốn tưởng rằng chuyện này đã kết thúc, không ngờ, thứ tỷ lại tìm đến cửa.
"Ngươi chỉ cần bỏ ra năm ngàn lượng bạc là được."
Ta đưa tay ngoáy ngoáy tai: "Tỷ đang muốn mượn tiền ta, hay là muốn trả tiền ta?"
"Tiểu cô sang năm sẽ xuất giá, Giang tú tài căn bản không có bao nhiêu sính lễ, tiểu cô lại muốn một ngàn lượng bạc làm của hồi môn. Mẫu thân mấy hôm trước bị trúng gió, khám chữa bệnh cũng tốn không ít tiền, Du lang lên kinh ứng thí cũng cần một khoản lớn, dù sao cũng từng là người một nhà, chung sống ba năm, ngươi không thể nói không quan tâm là không quan tâm, như vậy sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của ngươi."
Ta thiếu chút nữa phun ngụm trà trong miệng ra.
"Liên quan gì đến ta, bây giờ bọn họ là người nhà của tỷ, chứ không phải người nhà của ta. Hơn nữa, đại ca Trần gia không phải là đang buôn bán ở ngoài hay sao? Sao lại không có tiền, chẳng qua là quen dùng tiền của ta rồi thôi."
Thấy ta nói thẳng, thứ tỷ có chút tức giận: "Bảo ngươi bỏ ra một chút tiền mà ngươi cũng tính toán chi li, tỷ không nghĩ đến tình cảnh hiện tại của mình sao? Bây giờ ngươi bỏ tiền giúp đỡ Trần gia, sau này Trần gia tự nhiên sẽ nhớ đến ơn huệ của ngươi."
Ta thầm đảo mắt: "Ơn huệ của Trần gia thì tự tỷ nhận lấy đi!"
Ta sai Tiểu Đào lấy một trăm lượng bạc đưa cho thứ tỷ, đuổi nàng ta đi.
Trần gia thật sự đã khánh kiệt rồi sao? Ta vội vàng sai người đi dò hỏi tình hình của Trần gia.
Không dò hỏi thì thôi, vừa dò hỏi, ta liền sợ đến toát mồ hôi lạnh, may mà ta chạy trốn nhanh, Trần gia sắp tiêu đời rồi.
Nửa năm trước, ta phát hiện sổ sách của đại ca Trần Du có gì đó không đúng, không giống với sổ sách của một thương nhân chân chính.
Vì vậy, ta âm thầm để ý, phát hiện ra hắn ta vậy mà lại làm ăn phi pháp, buôn bán vũ khí, lúc đó ta thật sự bị dọa sợ, nếu chuyện này bị bại lộ, thì đó chính là tội chu di cửu tộc!
Để nhanh chóng thoát khỏi Trần gia, ta mới lên kế hoạch cho vở kịch hòa ly này.
Nhưng ta thật sự không ngờ, phía sau chuyện buôn bán vũ khí của Trần gia, vậy mà lại có liên quan đến Tứ hoàng tử, bây giờ làm ăn thua lỗ, Trần gia tự nhiên phải đứng ra gánh vác.
Lần này Trần gia gặp họa lớn rồi, không chỉ buôn bán vũ khí, mà còn cấu kết với hoàng tử, nói nặng hơn một chút, đây chính là tội danh muốn tạo phản!
Hoàng thượng đương triều không phải là người dễ dãi.
Ta viết một phong thư, bảo Tiểu Đào nhanh chóng cưỡi ngựa đưa đến cho phụ thân.
Ngày thứ ba, lúc Tiểu Đào trở về, bên nhà cũng truyền đến tin dữ, tộc trưởng nhận được chỉ thị của phụ thân, đã cho mở từ đường, muốn gạch tên tỷ tỷ khỏi gia phả.
Hành động vô cùng mau lẹ, từ đường vừa mở, lý trưởng đã mang theo văn bản đến, đóng ấn niêm phong, dán cáo thị.
Trong cáo thị chỉ trích tỷ tỷ không tôn trọng đích nữ, thất đức thất hạnh, không giữ phụ đạo, phá hoại hôn nhân của người khác, làm ô uế thanh danh của Lý thị, trục xuất khỏi gia tộc, gạch tên khỏi gia phả.
Nghe nói thứ tỷ nhận được tin tức, tức giận đến mức ôm bụng kêu đau, vội vàng cho người đi mời đại phu, náo loạn cả một đêm mới yên ổn.
Trần Du ở trong thư phòng đập phá đồ đạc, mắng phụ thân ta là lão già độc ác, sau này hắn ta thăng quan tiến chức, nhất định sẽ khiến ông ấy phải đẹp mặt.
20
Mùa xuân năm sau, tiểu cô Trần gia xuất giá, thứ tỷ sinh con, Trần gia lại được một phen gà bay chó sủa.
Nghe nói, trước khi xuất giá, tiểu cô Trần gia đã chỉ thẳng vào mặt thứ tỷ đang mang thai mắng chửi, mắng nàng ta là hồ ly tinh lừa gạt cả Trần gia, mắng nàng ta là sao chổi, là người góa bụa, là tai tinh, đuổi tài thần của Trần gia đi, mắng nàng ta không có của hồi môn, khiến nàng ta mất mặt ở nhà chồng.
Trần Du đón tiểu mỹ nhân mà hắn ta nuôi ở bên ngoài về, lý do lại là không có tiền trả tiền thuê nhà.
Tiểu mỹ nhân dù sao cũng đã ở bên cạnh Trần Du hai năm, đối với tính tình của hắn ta cũng nắm rõ như lòng bàn tay, hầu hạ hắn ta vô cùng chu đáo, Trần Du cũng cảm thấy ở bên cạnh tiểu mỹ nhân khiến hắn ta thoải mái hơn, ngược lại, mỗi lần nhìn thấy thứ tỷ bụng mang dạ chửa là hắn ta lại cảm thấy phiền lòng.
Mẫu thân Trần Du hiện tại bị liệt giường, tuy rằng nói chuyện không rõ ràng, nhưng sức lực véo người, tát tai vẫn còn rất dồi dào, mỗi lần không vừa ý thứ tỷ là lại giơ tay đánh, nào có chuyện bênh vực nàng ta.
Thứ tỷ vừa phải chịu đựng cơn đau sinh nở, vừa phải chịu đựng những lời mắng chửi, bên cạnh ngay cả một người hầu hạ cũng không có.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phuc-hac-dich-nu-muon-hoa-ly/chuong-9.html.]
21
Ta vừa phái người chú ý đến tình hình của Trần gia, vừa âm thầm chuyển tài sản đi, đồng thời gọi tất cả hộ vệ ở trang viên trở về, chuẩn bị sẵn sàng để chạy trốn bất cứ lúc nào.
Nửa năm sau, chuyện của Trần gia bị bại lộ, triều đình phái người đến bắt, cả nhà Trần gia bị bắt vào ngục, đại ca Trần Du bị xử trảm, nam nhân trong nhà bị đày đi xa, nữ nhân bị sung làm nô lệ.
Nghe nói Giang tú tài kia vì muốn thoát khỏi quan hệ với Trần gia, đã đuổi tiểu cô Trần gia đang mang thai sáu tháng ra khỏi nhà, khiến nàng ta phải lang thang đầu đường xó chợ.
Lại đến mùa xuân năm sau, ta đã đến Lê Thành, Giang Nam, Tiểu Đào sai người chuyển đến mấy chậu cây cảnh, nói là giống mới, gọi là "Tứ quý quế", bốn mùa đều có thể nở hoa, hương thơm bay xa vạn dặm, rất đẹp.
Mấy người chuyển cây đến đều cúi đầu, trên mặt mơ hồ có thể nhìn thấy vết roi, một người ngẩng đầu, vội vàng nhìn ta một cái, sau đó lại cúi đầu.
"Đợi đã." Ta gọi bọn họ lại, "Mấy người đều là người ở đâu?"
Bà tử dẫn đầu vội vàng cười nói: "Nô tỳ đều là nha hoàn của Đông Nhai Hoa Phường."
Ta chỉ vào một người: "Vừa hay vườn hoa của ta thiếu người, có thể để cho nàng ấy ở lại giúp ta chăm sóc được không?"
Bà tử nịnh nọt cười nói: "Nương tử muốn người hầu, nô tỳ sẽ chọn cho nương tử một người thạo việc, nha đầu này còn nhỏ tuổi, sợ là làm không tốt, đắc tội nương tử."
Ta phất tay: "Không sao, ta muốn nàng ấy."
Chờ sau khi mọi người rời đi, ta bảo Tiểu Đào dẫn Trần Vận Nghi vào.
"Khi nào thì con đến Lê Thành?" Ta hỏi.
"Lúc đầu bị phạt vào giáo phường, sau đó người trong giáo phường chê con ngốc, liền bán con cho nha môn, trải qua nhiều nơi, đến Lê Thành đã được hai tháng." Tuy rằng Trần Vận Nghi đã trải qua biến cố lớn, nhưng vẫn giống như trước, làm việc trầm ổn, bình tĩnh.
Nghĩ đến việc nó đã học múa với thứ tỷ lâu như vậy, tuyệt đối không thể nào là người ngu ngốc như lời người trong giáo phường nói.
Hôm nay đến gặp ta, e là đã có dự tính trước.
"Nói đi, con muốn gì?" Ta muốn xem xem nó rốt cuộc muốn giở trò gì.
Trần Vận Nghi cũng không khóc lóc kể lể, chỉ bình tĩnh kể lại kết cục của từng người trong Trần gia.
Mẫu thân Trần Du sau khi đại ca Trần Du bị xử trảm không lâu thì qua đời.
Trần Du và Trần Vận Lễ bị phạt đày đến nơi xa xôi, sống c.h.ế.t chưa rõ.
Thứ tỷ bị phạt làm nô lệ, nghe nói sau đó bị một phú ông mua về làm thiếp, vợ chồng phú ông kia có chút biến thái, thứ tỷ không chịu nổi nên đã thắt cổ tự tử.
Tiểu cô Trần gia sau khi bị nhà chồng đuổi đi, không có nơi nào để đi, cuối cùng mẹ con c.h.ế.t rét ở đầu đường.
Điều khiến ta kinh ngạc nhất là, Trần Vận Nghi vậy mà lại âm thầm mang theo nữ nhi do thứ tỷ sinh hạ chăm sóc bênh người, những khổ cực trong đó ta không dám tưởng tượng.
"Thôi vậy."
Ta thở dài một hơi: "Ở vùng biên giới ta có một trang viên, cho con đó, bây giờ con lập tức mang theo hài tử đến đó đi, từ nay về sau, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt."
Trần Vận Nghi rơi lệ quỳ xuống, dập đầu ba cái với ta.
22
Tiễn Trần Vận Nghi đi, ta nghĩ đến việc phải gửi cho phụ thân một phong bao lì xì dày, ông ấy lại muốn lấy vợ nữa rồi.
Chuyện của Trần gia không ảnh hưởng nhiều đến ông ấy, hơn nữa còn có ta đưa bạc, ông ấy rất nhanh đã được thăng quan ở kinh thành.
Làm quan mà không có hậu viện thì không được, rất nhiều tin tức đều là do các phu nhân truyền tai nhau, tình cảm cũng là do các phu nhân vun đắp.
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Lần này phụ thân ta muốn cưới đích nữ của tri phủ, bởi vì trưởng bối trong nhà liên tiếp qua đời, nàng ấy phải chịu tang ba năm rồi lại ba năm, cho nên mới đến tuổi này vẫn chưa xuất giá.
Đương nhiên, tin tức ta nhận được là vị đích nữ này không hề đơn giản, cũng là người từng trải qua sóng gió trong hậu viện.
Xem ra, ngày tháng tốt đẹp của Lưu di nương sắp kết thúc rồi.
Không được, ta phải thu dọn hành lý đến kinh thành xem kịch hay mới được!
[Hoàn]