Quay ngược thời gian - 7
Cập nhật lúc: 2024-11-01 21:21:21
Lượt xem: 998
Lúc này tôi mới biết được vì sao Chu Ngân không muốn đến đó.
Tôi lẩm bẩm: "Nhưng, nhưng bây giờ giao thông thuận tiện như vậy..."
Lời còn chưa kịp nói xong thì tôi đã im bặt.
Không đúng, giao thông bây giờ rất không tiện. Một chuyến xe đi đến Thâm Quyến phải mất hai ngày hai đêm.
Chu Ngân trước kia, cha mẹ đều mất, không nơi nương tựa, đi vào phía Nam với một cái ba lô. Nhưng bây giờ, mẹ Chu vẫn còn ở đây. Tôi cũng ở đây. Nên anh ấy... do dự.
Lúc tôi mới tới đây đã đặt ra mục tiêu rõ ràng.
Tôi chính là muốn ôm đùi Chu Ngân, giúp anh ấy làm giàu càng nhanh càng tốt. Nhưng hiện tại cơ hội ở ngay trước mắt và cách thành công một khoảng nhỏ. Tôi phát hiện mình cũng đã do dự.
Hình như tôi có chút... luyến tiếc Chu Ngân.
Ngồi trong phòng tắm, tôi thở dài, ngay cả bà chủ cũng nhìn không nổi nữa.
"Em là một cô bé, sao lại thở dài nhiều như vậy hả?"
"Chị, em hỏi chị. Tiền và đàn ông thì chị chọn cái nào?"
"Tiền." Bà chủ không do dự mà trả lời: "Có tiền thì có đàn ông."
Nghe xong, tôi rất sốc.
Trước kia sao lại không phát hiện, tư tưởng bà chủ này sao lại tân tiến như vậy.
Tôi phấn khởi lại hỏi: "Vật chất và tình yêu, chị chọn cái gì?"
Bà chủ không kiên nhẫn nói: "Đừng hỏi, em hỏi gì chị cũng chọn tiền. Tình thân, tình bạn, tình yêu, đều không quan trọng bằng tiền."
"Chị, chị đúng là có tư tưởng đi trước thời đại."
Tôi giơ ngón tay cái lên: "Em gái bây giờ mới tỉnh ngộ à?"
Bà chủ nói đúng. Có tiền còn sợ không có tình yêu sao? Hơn nữa, đợi Chu Ngân ổn định phát triển ở Thâm Quyến, đón chúng tôi qua không phải là được rồi sao?
Đến lúc đó chúng tôi tạm biệt với gạch thô công nghiệp, trực tiếp vào ở biệt thự.
Nhưng tôi chưa kịp nói với Chu Ngân chuyện này thì nhà tắm lại có một "vị khách không mời mà đến."
Người này tôi đã từng gặp qua tên là Lưu Niên Nghị.
Bà chủ hiển nhiên cũng biết tới danh tiếng của hắn, người vừa đến cửa liền nghênh đón, "Anh Nghị đến rồi, lại đây tắm rửa?"
"Nghe nói cửa hàng các người gần đây làm ăn rất phát triển, còn có dịch vụ mát xa bằng tinh dầu, kiếm được không ít tiền?"
Vừa nghe lời này, ý cười trên mặt bà chủ thu lại: "Đây là ai đồn thổi vậy, chúng tôi là buôn bán nhỏ, chưa nói tới phục vụ hay không phục vụ."
"Cái gì mà phục vụ hay không, tôi tới đây để trải nghiệm dịch vụ chỗ các người thôi." Nói xong anh ta phất phất tay.
"Nhưng chỗ chúng tôi hiện giờ chỉ mát xa cho khách nữ..."
Lời còn chưa kịp nói xong, hắn đã quay sang trừng mắt với bà chủ.
Bà chủ lập tức im lặng.
"Được, để tôi đi gọi người."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/quay-nguoc-thoi-gian/7.html.]
Nói xong vén rèm lên định đi vào bên trong, tìm dì tắm rửa.
"Không cần."
Lưu Niên Nghị đưa tay chỉ vào tôi: "Để cô gái kia tự mình phục vụ cho tôi."
Hắn nheo mắt nhìn tôi: "Chúng ta từng gặp nhau rồi, đúng không?"
Khuôn mặt tươi cười của bà chủ lập tức cứng đờ. Mặt tôi cũng trực tiếp trầm xuống.
Hắn mang theo mấy đàn em, bọn họ đều vây quanh tôi. Như thể nếu tôi không đồng ý thì sẽ trực tiếp nhấn đầu tôi xuống.
Tôi cuối cùng cũng hiểu được. Lưu Niên Nghị là cố tình nhắm vào tôi.
09
Ai cũng biết mặc dù Lưu Niên Nghị nói đến trải nghiệm mát xa nhưng thực chất lại không phải như vậy.
Bà chủ mở miệng muốn giúp tôi, lại bị người của Lưu Niên Nghị kéo qua một bên.
Tôi đứng ở quầy tiếp khách: "Tiệm chúng tôi không có dịch vụ gì, tôi cũng không phục vụ anh được. Nếu các anh tiếp tục làm phiền, tôi sẽ báo cảnh sát."
Kết quả Lưu Niên Nghị giống như nghe được chuyện cười, quay đầu lại cười với đám đàn em kia, lộ ra một loạt răng ố vàng: "Em gái, hôm nay anh đến đây chủ yếu là vì người đàn ông của em không chịu đi uống rượu với bọn anh. Em nghĩ một người như anh đây có phải cảm thấy rất mất mặt hay không?"
Lưu Niên Nghị cố ý hạ thấp giọng, nói ra những lời khiến người ta buồn nôn: "Nhưng mà em yên tâm, đi theo anh về sau có thành công cũng không thể thiếu phần của em, anh cũng không đối xử tệ bạc với phụ nữ."
"Bộ dạng thì xấu xí, lại cứ nghĩ mình rất đẹp."
Tôi vừa nói xong, Lưu Niên Nghị trực tiếp đưa tay kéo tôi qua.
Tôi chửi bới và giãy giụa một cách tuyệt vọng, nhưng lực tay của hắn thật sự quá lớn tôi thật sự không thoát ra được.
Xong rồi xong rồi, tôi quay ngược thời gian cũng quá xui xẻo rồi. So với lúc trước khi quay ngược còn thảm hơn.
Lúc tâm c.h.ế.t như tro, bà chủ đột nhiên thoát khỏi sự kiềm chế của đám người kia, cầm lấy con heo vàng nặng trịch đặt ở trên quầy tiếp khách trực tiếp đập xuống đầu Lưu Niên Nghị.
"Khốn kiếp, đi c.h.ế.t đi!"
Lưu Niên Nghị bị đập đến đầu đầy máu, đám đàn em của anh ta thấy thế thì đồng loạt xông lên. Cả người tôi bị dọa đến choáng váng, ngẩng đầu lên liền thấy bà chủ bị một người đàn ông túm lấy đầu đập vào tường.
"Chị La!" Tôi giận dữ hét lên, nhào về phía bà chủ.
Nhưng tôi thậm chí còn không lo nổi cho bản thân, những nắm đ.ấ.m cứng rắn của đàn ông như hạt mưa rơi xuống người tôi.
Bà chủ là "thủ phạm chính" bị đánh còn nghiêm trọng hơn tôi. Cả người đã sớm nhuốm đầy máu. Miệng còn không ngừng ở bên kia mắng "Khốn nạn, các người đều là lũ khốn nạn, tôi liều c.h.ế.t cũng không cho các người bắt nạt cô bé đấy."
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Mắt tôi đẫm lệ.
Vài giây đồng hồ trước bà ấy còn nói bất luận gì cũng không quan trọng bằng tiền.
Bây giờ lại vì bảo vệ tôi mà thành ra như thế.
Cũng không biết là trải qua bao lâu. Có lẽ cũng không lâu lắm.
Ngay khi ý thức của tôi dần mất đi. Chu Ngân đã đến đón tôi tan làm.
Trong lúc mơ hồ, tôi chỉ có thể nhìn thấy anh ấy tức giận xông tới. Trong tay cầm lên một cái xẻng. Tôi muốn gọi anh, nhưng không thể phát ra âm thanh.
Cuối cùng, những hình ảnh xung quanh dần dần nhỏ lại. Tôi đã mất ý thức.