Rời Cung - Phần 3
Cập nhật lúc: 2024-08-20 12:59:33
Lượt xem: 2,155
Trong lúc suy nghĩ xoay vần, thái y đã đến. Ông ta cẩn thận xem xét vết thương của Lý Liệt, sau đó lập tức kê thuốc và cho thị nữ đi lấy thuốc ở Thái Y Viện.
Thuốc mỡ cũng nhanh chóng được mang đến, do nhũ mẫu thân cận bên cạnh Lương phi nương nương, Lưu bà bà, tự tay bôi thuốc.
Ta nhân cơ hội chen lên bên cạnh Lưu bà bà, nhận lấy bình sứ đựng thuốc, lấy thuốc mỡ đưa cho Lưu bà bà.
Tất cả sự chú ý đều đổ dồn vào Lý Liệt nằm trên giường, không ai để ý rằng ta lén bôi một ít thuốc mỡ lên vết thương ở ngón tay cái.
Đây là vết thương ta đã dùng trâm để rạch ra trên đường đi.
Khi thấy Lưu bà bà chuẩn bị bôi thuốc lên đôi chân của Lý Liệt, ta kêu lên một tiếng: "Đau quá!"
Tiếng của ta vang lên rõ ràng trong căn phòng tĩnh mịch, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng. Vì ta đang cầm thuốc mỡ, nên mọi người nhanh chóng chú ý đến ngón tay cái của ta, nơi đó đã sưng đỏ vì tiếp xúc với thuốc mỡ.
Chỉ cần nhìn qua một lần, Lương phi nương nương đã tức giận đến toàn thân run rẩy, còn Lưu bà bà tay cầm thuốc mỡ cũng bắt đầu run rẩy, theo bản năng ném lọ thuốc đi, trên mặt hiện rõ sự kinh ngạc và sợ hãi, bởi bà ta nhận ra, thuốc mỡ này có độc.
Lương phi nương nương lập tức chỉ vào ta, giận dữ nói:
"Người đâu, bắt cung nữ này lại, còn đi Thái Y Viện mang ngay tên thái y vừa rồi về cho bản cung.
"Bản cung hôm nay dù có phải hy sinh tính mạng cũng sẽ mang họ đi gặp Hoàng thượng hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc hậu cung này có còn chỗ cho mẹ con ta hay không!"
Ta lập tức quỳ xuống.
Hai tên thái giám đứng chờ lệnh bên cạnh liền tiến lên định áp giải ta đi.
06
"Khoan đã!"
Trong lúc nguy cấp, Lý Liệt lên tiếng.
"Mẫu phi, không nên đánh rắn động cỏ, phụ hoàng giam Lý Ngạo vào lãnh cung nhìn thì như là trừng phạt, nhưng thực chất cũng là bảo vệ hắn. Người lo lắng bên ngoại tổ phụ sẽ vì ta mà ra tay với Lý Ngạo. Nếu chúng ta bây giờ tiếp tục làm lớn chuyện, e rằng lại phản tác dụng, khiến phụ hoàng phản cảm."
"Việc cấp bách trước mắt là phải tìm thái y đến xem vết thương của ta, và xem xét kỹ lưỡng xem thuốc mỡ này là như thế nào..."
Lý Liệt nói xong, liền nhìn sang Lưu bà bà vẫn còn chút sợ hãi bên cạnh: "Làm phiền Lưu bà bà đi tìm Tôn thái y, không cần nói gì thêm, chỉ nói rằng mẫu phi vì lo lắng cho vết thương của ta mà đau lòng đến phát đau ngực, mời Tôn thái y đến xem xét..."
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/roi-cung/phan-3.html.]
Ta cúi đầu, trong lòng không ngừng gật gù, quả thật Lý Liệt suy tính rất chu toàn.
Kiếp trước, sau khi dùng thuốc, Lý Liệt cũng bị trọng thương mà hôn mê, sau đó Lương phi đại náo ngự thư phòng, khiến cả hậu cung ai ai cũng biết chuyện này, đến cả ta trong lãnh cung cũng nghe thấy.
Việc này trái lại làm cho Hoàng thượng cảm thấy Lương phi quá cứng cỏi, không hề giữ chút thể diện nào cho ngài, cuối cùng còn quở trách Lương phi. Lương phi vốn là người bị hại, lại bị Hoàng thượng lạnh nhạt.
Lưu bà bà cũng là người đã ở trong cung lâu năm, rất nhanh đã bình tĩnh lại. Bà hiểu rõ sự việc hệ trọng, nên nghe lời liền chạy nhanh ra ngoài.
Lúc này, Lý Liệt nhìn về phía ta: "Ngươi cũng đứng lên đi, ngươi là cung nữ mới được Nội Vụ Phủ đưa đến sao?"
Nghe vậy, ta đáp: "Hồi bẩm Nhị Hoàng tử, nô tỳ tên Hạ Thiền, được Nội Vụ Phủ phân đến hầu hạ Lương phi nương nương..."
Ta cúi đầu, thân thể hơi run rẩy, nói chuyện lắp bắp, trông như bị dọa đến mất hồn.
Lương phi không vui nói: "Lá gan nhỏ như vậy, Nội Vụ Phủ càng ngày càng qua loa, nhưng nghĩ lại ngươi vô tình cứu được Liệt nhi, nên cứ ở lại nội viện hầu hạ đi."
Lý Liệt liền cắt ngang lời Lương phi: "Mẫu phi, hãy để nàng ở ngoại viện, để Lưu bà bà chăm sóc là được."
Nghe vậy, Lương phi khẽ nhíu mày, sau đó gật đầu: "Vậy thì theo ý của con."
Ta thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tạ ơn.
Ở lại nội viện để hầu hạ Lương phi, tuy có thể có địa vị và lợi ích, nhưng một cung nữ mới đến như ta làm sao có tư cách để ở lại nội viện hầu hạ?
Điều này chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Hoàng hậu, không chừng còn mang đến tai họa cho ta. Được sắp xếp ở ngoại viện, để Lưu bà bà chăm sóc, mới thực sự là một cách bảo vệ. Không thể không nói, Lý Liệt thật sự suy tính rất chu đáo.
07
Tôn thái y nhanh chóng đến nơi, ta cũng được Lưu bà bà dẫn ra ngoại viện sắp xếp chỗ ở.
Nửa canh giờ sau khi Tôn thái y vào, ông rời đi. Lại nửa canh giờ sau, từ nội viện truyền ra tin tức, Lý Liệt thương thế trầm trọng, đã rơi vào hôn mê.
Lương phi không chịu nổi cú sốc, cũng theo đó mà ngất đi, Tôn thái y lại được mời trở lại.
Cảnh Dương cung lúc này hỗn loạn hết cả lên, may mà có Lưu bà bà trấn giữ.
Ta chỉ là một cung nữ mới đến, nấp trong phòng không dám ra ngoài hóng chuyện, ta biết rõ đây là kế của Lý Liệt và Lương phi, diễn trò cho Hoàng hậu và Lý Ngạo xem, khiến họ nghĩ rằng kế hoạch đã thành công, từ đó lơi lỏng cảnh giác.
Ta cũng thở phào nhẹ nhõm, cứu được đôi chân của Lý Liệt, tức là cũng cứu được Lý Liệt và Lương phi, đồng thời, kiếp này Lý Ngạo muốn thừa kế ngôi vị hoàng đế sẽ không còn dễ dàng nữa.