Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Trước Khi Cứu Với Người Cậu Đê Tiện - 10

Cập nhật lúc: 2024-10-17 23:16:21
Lượt xem: 568

18

Điều này cũng giải đáp thắc mắc khác của tôi.

Hèn gì kiếp trước cậu tôi ăn vạ giỏi thế, hóa ra cậu ta và bà ngoại đã phối hợp với nhau nhiều lần rồi.

Còn lý do tại sao tôi không biết gì, là vì từ khi tôi bắt đầu có ký ức thì cậu và bà ngoại đã buộc phải dừng trò ăn vạ này lại.

Thứ nhất là vì họ thường xuyên ra tay ở khu vực gần đó, khiến số vụ tai nạn giao thông gia tăng, gây sự chú ý của cảnh sát và bị bắt giam cảnh cáo.

Thứ hai là "đi đêm lắm có ngày gặp ma".

Ngày nào cũng giả vờ bị xe tông, rồi có một ngày bà ngoại bị tông thật.

Chiếc xe đó không nhìn thấy bà ngoại phía trước, cứ thế cán qua chân bà ta.

May mà bà ngoại phản ứng nhanh nên chỉ bị gãy chân, nếu không thì có thể đã mất mạng rồi.

Tất cả những yếu tố này cộng lại khiến cậu tôi và bà ngoại buộc phải chuyển nghề.

Sau vụ bà ngoại gãy chân, mẹ tôi mới biết bà ngoại thực sự đang làm gì.

Để bà ngoại không tiếp tục làm chuyện đó nữa, mẹ đã bỏ tiền ra tìm bác sĩ giỏi nhất chữa trị vết thương ở chân cho bà ngoại, và từ đó về sau mỗi tháng đều chuyển cho bà ngoại sáu nghìn tệ tiền sinh hoạt.

Vì vậy, lúc này người phản ứng mạnh mẽ nhất chính là mẹ tôi.

Bà quỳ sụp xuống trước mặt bà ngoại, nước mắt như những hạt châu lăn dài trên má.

"Mẹ! Mẹ không phải đã hứa với con là sẽ không làm vậy nữa sao? Mỗi tháng con đều chuyển tiền đúng hạn cho mẹ mà! Sao mẹ lại làm vậy nữa chứ!"

Tôi cũng tò mò tại sao bà ngoại lại đột nhiên "ngựa quen đường cũ", nhưng tôi không thể hỏi, tôi mơ hồ cảm thấy chuyện này có thể liên quan đến cậu tôi.

Những người dân làng cũng không nhịn được lên tiếng.

"Bà Quách, con gái bà hiếu thảo như vậy, ngày thường bà ăn sung mặc sướng, sao bà lại làm vậy chứ?"

"Nếu bà thiếu tiền hay có chuyện gì, bà cứ nói với mọi người trong làng, bà con lối xóm sẽ giúp bà, sao bà phải làm vậy?"

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Bị hỏi dồn dập, bà ngoại đưa tay nắm lấy tay mẹ tôi, nhẹ nhàng nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-truoc-khi-cuu-voi-nguoi-cau-de-tien/10.html.]

"Con gái, em trai con nói nó muốn mua xe mới..."

Nghe thấy câu trả lời này, lòng tôi chợt thắt lại.

Đây chẳng phải là điển hình của câu "nuông chiều con như g.i.ế.c con" hay sao?

Vì muốn mua xe cho con trai, nên đi ăn vạ rồi vô tình hại c.h.ế.t chính con trai mình...

Nghe thấy câu trả lời này, mẹ tôi khóc càng thảm thiết hơn.

"Mẹ! Mẹ hồ đồ rồi..."

Thấy mẹ tôi cứ khóc mãi, bà ngoại cuối cùng cũng không giả vờ được nữa…

"Mày khóc cái gì mà khóc! Em trai mày muốn mua xe, mày chỉ biết khóc là có ý gì? Bây giờ mày cứng cánh rồi, dám cãi lời em trai mày, mỗi tháng chỉ gửi về vừa đủ tiền sinh hoạt! Mày có nghĩ đến em trai mày là đàn ông không! Nó lái cái xe tải cũ kỹ đó thì còn mặt mũi nào nữa!"

19

Bà ngoại mặc kệ vẻ mặt hoang mang của mẹ tôi, tiếp tục nói:

"Chỉ vì mày không chịu bỏ tiền ra mua xe cho em trai mày, nó giận dỗi bỏ đi, giờ này vẫn chưa về nhà!"

Nói xong, bà ngoại còn nhìn về phía đầu làng, trong lúc nhìn, bà ta như mới phát hiện ra có nhiều người đang đứng xem.

Thấy nhiều người như vậy, bà ngoại quay đầu lại, kéo mẹ tôi nói:

"Dậy mau! Đừng có khóc lóc ở đây nữa, chuyện xấu trong nhà không thể để người ngoài biết, mày khóc ở đây, người ta nhìn vào lại mất mặt em trai mày!"

Thấy bà ngoại nói năng lộn xộn, mẹ tôi khóc đến mức gần như ngất đi, bố tôi vội vàng chạy đến ôm lấy bà.

Bà ngoại quay đầu lại, miệng lại gọi tên Lý Hạo Thiên.

"Cháu ngoan! Đừng chơi nữa, về nhà ăn cơm với bà nào! Đợi bố cháu về thấy cháu không ăn cơm mà ra ngoài chơi, lại mắng cháu đấy!"

Mọi người im lặng nhường đường cho bà ngoại.

Mặc dù bà ngoại gần như làm đủ mọi chuyện xấu, nhưng hôm nay bà ta đã tự làm tự chịu, mất đi đứa con trai, người dân trong làng cũng không còn gì để phán xét nữa.

Dường như đáng thương, nhưng cũng đáng trách, vì vậy họ đều ngầm giữ im lặng, không nói gì nữa.

 

Loading...