Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sống Lại Trước Khi Cứu Với Người Cậu Đê Tiện - 5

Cập nhật lúc: 2024-10-17 23:14:24
Lượt xem: 1,139

Sau một hồi trì hoãn, đầu xe của cậu đã hoàn toàn bị nhấn chìm, hiện tại chỉ còn nửa sau xe nổi trên mặt nước.

Tôi đứng trên cầu vẫn có thể nhìn thấy tình hình của cậu qua cửa sổ trời, nước đã dâng đến n.g.ự.c cậu rồi.

Người đàn ông trung niên xuống nước lúc nãy cuối cùng cũng vượt qua dòng nước xiết, bơi đến bên xe của cậu.

Nhưng ngại cái là, ông ấy không mang theo dụng cụ gì cả.

Ban đầu ông ấy định bơi đến xem tình hình thế nào, đợi chú Vương tìm được dụng cụ phù hợp rồi mang xuống.

Nhưng bơi đến nơi quay đầu lại nhìn, mới phát hiện phía sau không có ai.

Hai tay trống trơn, ông ấy chỉ biết vỗ vào cửa kính xe, cố gắng gọi cậu tỉnh lại.

Có lẽ là do tiếng vỗ cửa kính, cộng thêm cảm giác khó chịu khi nước ngập đến ngực.

Cậu tỉnh dậy.

Đầu tiên tôi thấy lưng cậu cử động, ngay sau đó cậu đột ngột ngẩng dậy khỏi vô lăng.

Vừa tỉnh dậy, cậu đã hoảng hốt quay trái quay phải, giống hệt Thành Long trong phim võ thuật đang tìm đường thoát thân.

Phát hiện mình đang ở dưới nước, cậu tự tát vào mặt mình hai cái thật mạnh, như thể đang xác nhận xem mình có đang mơ không.

Người đàn ông bên ngoài xe thấy cậu tỉnh dậy, lập tức gào lên về phía bờ.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Người còn sống! Mọi người mau xuống đây! Không thì không kịp nữa rồi!"

"Mang theo đồ xuống đây, không có đồ thì không đập vỡ được kính!"

Người trên bờ càng lúc càng đông, hình như có người đã gọi điện báo cho trưởng thôn.

Dưới sự sắp xếp của trưởng thôn, lại có thêm hai người nữa xuống nước, còn chú Vương lúc trước thì bơi nhanh hơn một chút.

9

Ai vừa tỉnh dậy phát hiện nước ngập đến n.g.ự.c mà chẳng sợ hãi?

Vì quá hoảng loạn, cậu thậm chí còn chưa tháo dây an toàn đã cố gắng di chuyển.

Kết quả là bị dây an toàn kéo giật ngược trở lại ghế ngồi.

Ban đầu xe đã không còn di chuyển nữa.

Tôi đoán có lẽ là bánh xe bị mắc kẹt vào đá dưới đáy sông, mới khiến xe ổn định lại được.

Nhưng cậu vừa cử động, cả chiếc xe cũng bắt đầu di chuyển, tình trạng chìm dần lúc trước lại tiếp tục.

Vừa tháo dây an toàn, cậu đã điên cuồng bấm mở cửa xe.

Phát hiện bên mình không mở được.

Cậu còn chưa hiểu tại sao lại không mở được, đã bò sang bên kia cố gắng mở cửa một lần nữa.

Nhìn thấy mấy động tác cậu vừa làm lúc tỉnh dậy, trong lòng tôi lại trút được một gánh nặng.

Dù sao kiếp trước để bắt bố mẹ tôi bồi thường, cậu đã từng hùng hồn nói rằng mình rất hiểu cách thoát hiểm khi lái xe rơi xuống sông.

Khi bố mẹ tôi phản bác bà ngoại rằng thoát hiểm không phải chỉ cần mở cửa xe là xong, cậu còn khoe khoang kiến thức.

"Đợi khoang xe bị nước tràn vào, áp suất nước trong và ngoài xe bằng nhau, chẳng phải muốn mở cửa lúc nào cũng được sao? Hơn nữa lúc này thoát hiểm cũng sẽ không gây ra hư hại gì khác cho xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/song-lai-truoc-khi-cuu-voi-nguoi-cau-de-tien/5.html.]

"Nói thật, nếu không phải con gái anh chị cứ nhất quyết đập vỡ cửa kính xe, tôi nhất định sẽ đợi nước tràn đầy khoang xe rồi mới thoát ra, bởi vì tôi căn bản khinh thường cái kiểu thoát hiểm hạ cấp như chui qua cửa sổ xe!"

Tuy lời cậu nói chẳng khác gì não bị cửa kẹp, nhưng đoạn này cũng thể hiện một điểm quan trọng, đó là cậu có thể biết cách thoát hiểm.

Nhưng bây giờ nhìn cậu luống cuống mở cửa xe, điều đó chứng tỏ, cậu căn bản không biết, cửa xe không mở được là do ảnh hưởng của áp suất nước.

Vậy có thể suy ra rằng, kiếp trước những lời cậu nói đều là sau khi lên bờ, bổ sung kiến thức thoát hiểm rồi mới bịa ra.

Trong lòng tôi đang mỉa mai, cậu lại đang cố gắng dùng nút bấm để hạ cửa kính xe xuống.

Xe một khi đã bị ngập nước, cửa kính và cửa sổ trời sẽ không thể sử dụng được do bị mất điện.

Phát hiện cửa kính cũng không hạ được, vẻ mặt cậu lộ rõ sự hoảng loạn.

Cậu chỉ biết liên tục vỗ vào cửa kính, cố gắng nói chuyện với người bên ngoài xe.

Thấy người kia không nghe rõ, cậu đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ trời.

Tôi đang quan sát cậu qua cửa sổ trời, còn chưa kịp hạ khóe miệng xuống, đã chạm mắt với cậu.

Cậu nhìn thấy tôi, lập tức áp mặt vào cửa sổ trời.

Cậu chìa ngón tay ra, chỉ trỏ về phía tôi như muốn nói gì đó.

Tôi không hiểu.

Cậu lại nắm tay thành nắm đấm, đập vào cửa sổ trời mấy cái.

Miệng hình như đang nói "búa".

Tôi lập tức hiểu ra.

Cậu đang bảo tôi, cậu ra "búa".

Vậy tôi chắc chắn không thể ra "kéo" rồi!

Tôi giơ hai bàn tay ra, làm hình "bao" vẫy vẫy về phía cậu.

Hehe! Hai "bao", cho cậu chết!

Đàn ông đúng là đến c.h.ế.t vẫn còn con nít, lúc nào rồi mà còn chơi oẳn tù tì với tôi!

10

Nhưng chẳng mấy chốc tôi đã không cười nổi nữa.

Chú Vương quả nhiên nhanh hơn người thường, trong nháy mắt đã bơi đến bên xe, tay còn cầm một cục đá khá to.

Nếu để ông ấy ném cục đá này xuống đập vỡ cửa kính xe, biết đâu cậu lại có đường sống.

Nhưng là một người trở về báo thù, làm sao tôi có thể trơ mắt nhìn cậu được cứu?

Tôi giả vờ như đột nhiên hiểu ý cậu, nhặt một cục đá trên cầu rồi ném xuống sông.

Tất nhiên là ném trượt rồi.

Chẳng chạm vào xe một chút nào, còn dọa chú Vương giật mình, suýt nữa làm rơi cục đá xuống sông.

Thấy cảnh này, cậu tôi ở trong xe tức giận đến mức bất lực.

Nhìn cái miệng đóng mở của cậu, tôi chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể đoán ra cậu đang mắng tôi cái gì.

 

Loading...