SỰ CỐ CHEN HÀNG TRONG SIÊU THỊ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-08-21 06:53:34
Lượt xem: 1,990
Cứ như vậy, Lam Khê đã trở thành một nữ anh hùng dũng cảm và mưu trí.
Cô ta tham gia phỏng vấn, mở tài khoản, trở thành người nổi tiếng trên mạng, kiếm được rất nhiều tiền.
Còn tôi thì vì vết thương quá nặng mà qua đời trong đau đớn.
Đáng buồn là, không lâu trước đó bố tôi cũng vừa mới mất, tôi đã tốn nhiều công sức để an ủi mẹ và đưa bà về sống cùng để an hưởng tuổi già.
Tôi thật không dám tưởng tượng, nếu như không có tôi, bà ấy sẽ sống thế nào.
Cũng may là tôi đã được sống lại.
4.
Tôi biết rõ Hồ Thành Nham bây giờ giống như một bình ga có thể nổ bất cứ lúc nào.
Vì vậy, tôi lập tức bế đứa trẻ ra khỏi đám đông, bà lão thấy vậy cũng nhanh chóng đi theo.
Tôi đưa đứa trẻ cho bà lão, còn dặn dò thêm một câu:
“Nhanh đưa đứa trẻ đi đi!”
Rồi tôi lén lút di chuyển về phía ngoài rìa đám đông, đồng thời giơ cao chiếc điện thoại trong tay.
Thực ra từ đầu tôi đã bật chế độ quay video trên điện thoại.
Tôi định ghi lại khoảnh khắc kịch tính, không ngờ việc tôi rời đi đã l.à.m t.ì.n.h hình phát triển có chút thay đổi.
Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Hồ Thành Nham đang từ từ tiến gần đến chỗ Lam Khê.
Lam Khê nhìn thấy anh ta chậm chạp không nói lời nào, còn tưởng rằng anh ta đã bị dọa sợ, hoàn toàn không biết mình đang lâm vào tình trạng nguy hiểm.
Cô ta cực kỳ đắc ý, càng chửi càng hăng, càng chửi càng thô tục.
Mãi cho đến khi Hồ Thành Nham ném giỏ hàng sang một bên, tay cầm một con d.a.o sáng loáng, cô ta mới bắt đầu hoảng sợ.
Lam Khê lăn lộn cố gắng chạy trốn.
Tuy nhiên, đôi chân của cô ta đã sợ đến mềm nhũn, làm sao cô ta có thể chạy được.
Hồ Thành Nham đá mạnh về phía trước, khiến cô ta ngã lăn ra đất.
Sau đó, anh ta vung d.a.o xuống, c.h.é.m thẳng vào vai Lam Khê.
“A——!!
“Anh ơi tôi biết sai rồi, xin anh tha cho tôi!”
“Cứu mạng! Cứu mạng!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-co-chen-hang-trong-sieu-thi/chuong-3.html.]
Lam Khê phát ra tiếng kêu thảm thiết, một nửa cơ thể đã bị nhuộm đỏ bởi m.á.u, cô ta vừa vùng vẫy vừa kêu cứu.
Nhưng Hồ Thành Nham đã nắm lấy tóc cô ta và c.h.é.m thêm một nhát vào ngay sau lưng.
Mọi việc đang phát triển y hệt như kiếp trước.
Chỉ là lần này, người bị c.h.é.m là Lam Khê, không phải tôi.
Tôi ẩn mình trong một góc kín, mặt không cảm xúc nhìn Lam Khê bị Hồ Thành Nham c.h.é.m từng nhát một.
Nước mắt và m.á.u của Lam Khê hòa lẫn vào nhau, miệng liên tục gọi tên tôi.
“Chị, chị! Thân Đình Đình! Chị đi đâu rồi! Nhanh đến cứu em!”
Hồ Thành Nham nở nụ cười dữ tợn.
“Thân Đình Đình? Hừ, mày còn quen biết với con khốn đó à! Tốt, tốt, tao sẽ xử lý đến cô ta ngay thôi!”
Lam Khê nghe vậy lập tức khóc lóc cầu xin:
“Anh ơi, Thân Đình Đình là người đi cùng tôi đến, oan có đầu, nợ có chủ, anh đi tìm chị ấy đi, chắc chắn chị ấy chỉ ở gần đây thôi!”
Ồ, cô ta còn muốn lợi dụng tôi để chặn d.a.o à?
Mơ đi cưng!
Edit bởi Ú nu phơi nắng, đứa nào reup sẽ bị ỉa chảy suốt đời!!!
Tôi núp ở trong góc rất khó nhìn thấy, Hồ Thành Nham đã c.h.é.m giec đỏ mắt rồi, dĩ nhiên là không rảnh mà đi tìm tôi.
Tôi mỉm cười thưởng thức khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn của Lam Khê, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Mau chec đi, chec nhanh lên!
Đáng tiếc cô ta vẫn rất may mắn, những người qua đường tốt bụng đã tự phát chống trả, nhiều người sôi nổi mang gậy gộc xông lên phía trước, cứu được Lam Khê.
5.
Không lâu sau, xe cảnh sát và xe cấp cứu đã chạy đến cùng lúc.
Hồ Thành Nham bị cảnh sát còng tay, cả người Lam Khê đầy m.á.u được đưa lên xe cấp cứu.
Lam Khê thật sự may mắn, dù bị c.h.é.m vài nhát, nhưng các vết c.h.é.m đều không trúng những chỗ hiểm.
Vậy nên vết thương của cô ta nhẹ hơn rất nhiều so với kiếp trước khi tôi bị thương.
Mẹ tôi và nhà cậu mợ nhanh chóng chạy đến bệnh viện.
Cậu mợ liên tục mắng tôi.
“Mày chăm sóc em gái kiểu gì vậy?! Con gái của cậu mợ đang yên đang lành sao lại bị c.h.é.m vào viện hả?!
“Lúc Khê Khê bị c.h.é.m thì mày ở đâu? Có phải là lén trốn đi không?”