Sự trả thù của cha nuôi - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-05-05 17:02:02
Lượt xem: 77
02 (Thời gian thẩm vấn còn lại: 7 giờ 50 phút)
Trong 40 giờ tiếp theo, chúng tôi không để Vu Tầm Đạo rời khỏi chỗ ngồi.
Anh ta không được phép ăn, uống hoặc ngủ.
Ba nhóm người thay phiên nhau thẩm vấn.
Đây không còn là một cuộc thẩm vấn thông thường nữa, đây là cách chi nhánh của chúng tôi đối xử với những nghi phạm quan trọng.
Tuy nhiên, 40 giờ mà ngay cả những tội phạm khét tiếng cũng không thể trụ nổi, lại không hiệu nghiệm với Tầm Đạo.
Chính xác mà nói, trong suốt 40 giờ, Vu Tầm Đạo thậm chí còn không có bất kỳ thay đổi cảm xúc nào...
"Các cậu căn bản không có bằng chứng nào chứng minh tôi đã làm gì Lại Tử Hào, cũng không tìm thấy hắn ta." Sau 40 giờ, Vu Tầm Đạo nhìn tôi, khuôn mặt hốc hác, giọng nói khàn khàn, nhưng anh ta vẫn còn vẻ mặt giễu cợt, "Không còn lại bao nhiêu thời gian nữa, cậu vẫn chưa chịu suy nghĩ về đề nghị của tôi à?"
Sau khi rời khỏi phòng thẩm vấn, Tiểu Đông chạy tới, nói rằng đã tìm được thông tin về quá khứ của Vu Tầm Đạo.
“Anh ta từng là cảnh sát phòng chống ma túy.”
Tôi đ.ấ.m mạnh vào bức tường ở hành lang.
Cảnh sát có thâm niên.
Kiểu thẩm vấn nào có thể sử dụng được đối với một sĩ quan cảnh sát có nhiều năm kinh nghiệm!?
Tôi nhìn đồng hồ trên tường, thời gian trôi qua từng giây.
Tôi chợt nhận ra rằng mình vẫn còn lợi thế quan trọng nhất - thời gian.
-Góc nhìn của Vu Tầm Đạo
01 (thời gian thẩm vấn còn lại: 0 giờ 14 phút)
Thời gian trôi qua từng phút.
Đồng hồ trên tường cho thấy hơn mười phút nữa thời gian giam giữ sẽ kết thúc.
Tôi đã không thành công, sĩ quan Lương không có ý định phối hợp với tôi.
Họ căn bản không muốn giúp tôi tìm ra bằng chứng phạm tội của Lại Tử Hào.
Tôi đã đoán được điều này.
Vì từng là cảnh sát, tôi biết không thỏa hiệp với tội phạm là quy định của cảnh sát.
Nhưng nếu họ đã chọn không thỏa hiệp thì đừng trách tôi trở thành kẻ ác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-tra-thu-cua-cha-nuoi/chuong-9.html.]
Lúc này, Lương sĩ quan bước vào, châm một điếu thuốc, đưa cho tôi và nói: “Huynh đệ, còn mười phút nữa thôi.”
Tôi ngậm điếu thuốc, nói: “Đúng vậy, có vẻ như các cậu không tin Lại Tử Hào sẽ chết.”
Nói xong tôi nhìn chằm chằm vào sĩ quan Lương.
Cậu ta bình tĩnh đến lạ thường.
Có vẻ như cậu ta đã có cách để giải quyết vụ án.
Nhưng, chỉ còn mười phút, cậu ta có thể làm gì trong mười phút?
“Trước đây anh cũng là cảnh sát à?” Cậu ta đột nhiên hỏi.
"Cậu đã điều tra tôi?"
"Đúng, nhưng tôi không biết tại sao anh lại từ chức?"
"Tôi có thể không trả lời được không?"
Cậu ta gật đầu: “Sao cũng được.”
Lại im lặng hút thuốc.
Một khoảng trầm mặc.
Căn phòng thì tối, khói thuốc khắp nơi, cậu ta ngồi cạnh tôi.
Tôi biết, sau khi trải qua 48 giờ chịu khổ, bây giờ là thời gian tôi yếu đuối nhất.
Loại người như anh ta chắc chắn đã âm thầm tích lũy sức mạnh, chuẩn bị giáng cho tôi đòn cuối cùng.
Chúng tôi đều đang đợi.
Đợi một người buông tay trước.
Đột nhiên, điếu thuốc cháy tới ngón tay tôi.
Cậu ta cười.
"Anh có thực sự chắc rằng anh không biết Lại Tử Hào ở đâu?"
Tôi vô thức lắc đầu: “Cậu đã xem camera giám sát mà, tên đó đã rời đi vào buổi chiều.”
Cậu ta nói: “Video có một số kẽ hở.
"Video có kẽ hở nào?"
[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]
"Tôi chỉ nhìn thấy bóng lưng của Lại Tử Hào. Ai biết Lại Tử Hào này có phải là do anh đang đóng giả không?"