Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự trả thù của cha nuôi - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-05-05 17:00:23
Lượt xem: 183

Góc nhìn của sĩ quan Lương

Vu Tầm Đạo tạm thời sống ở nơi tên là "thôn Trà Quang" ở thành Sơn Nam.

Trong thôn có hơn một trăm căn nhà như nhau, mấy căn nhà đều ở gần nhau, nhìn giống như Cửu Long Trại Thành ở Hồng Kông vậy

Camera trên đường chính cho thấy:

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Ngày 14/6, Vu Tầm Đạo và con gái nuôi Vu Tư Diễu thuê hai phòng khác nhau trong cùng một tòa nhà.

Ngày 3/7, lúc 1 giờ 13 phút chiều, Vu Tầm Đạo rời thôn vào thành phố.

Lúc 1 giờ 30, Lại Tử Hào vào thôn rồi đi thẳng vào tòa nhà 51 nơi Vu Tư Diễu đang ở.

2 giờ 5 phút chiều, Vu Tầm Đạo trở về, vội vàng chạy thẳng vào tòa nhà 51.

Khoảng 3 giờ 30 chiều, Lại Tử Hào rời thôn đi vào thành phố và biến mất trong đêm đó.

Ngày 4 tháng 7, Vu Tầm Đạo lại rời tòa nhà 51.

01 (Thời gian thẩm vấn còn lại: 47 giờ 50 phút)

"Như vậy theo lịch trình này, anh cùng Lại Tử Hào có thể ở cùng phòng ít nhất 1 giờ 20 phút. Trong khoảng thời gian này hai người làm gì?", Tôi hỏi

Vu Tầm Đạo rất bình tĩnh, “Tôi bảo hắn ta quỳ lạy con gái tôi một ngàn lần.”

“Đừng có giỡn mặt với tôi!” Tiểu Đông, người học việc cùng thẩm vấn với tôi, tức giận hét lên.

"Thật." Vu Tầm Đạo cười, "Cậu chưa từng làm thử phải không, một nghìn cái, một giờ là đủ."

Khi Vu Tầm Đạo nói điều này, có vẻ như anh ta không hề nói dối.

Ánh mắt của anh ta đủ hung ác.

"Được rồi, anh đến để tự thú, vậy nói cho tôi biết, Lại Tử Hào hiện đang ở đâu?" Tôi hỏi.

“Tôi đến tự thú, nhưng tôi không có nói muốn cho các người biết Lại Tử Hào ở đâu,” Vu Tầm Đạo giễu cợt, “Hơn nữa, tôi cũng quên mất hắn ở đâu rồi.”

Tiểu Đông đập bàn: "Cmn, anh đùa giỡn với chúng tôi, tôi sẽ cho anh ngồi tù cả đời, tin hay không!"

Vu Tầm Đạo mỉm cười chỉ vào Tiểu Đông và tôi: “Một bên đe dọa, một bên dụ dỗ. Những chiêu này đã có gần trăm năm rồi, có chiêu nào mới không?”

Anh ta rất khó đối phó.

Bất lực, tôi chỉ có thể nhượng bộ trước.

"Anh Vu, nói cho tôi biết anh muốn gì."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/su-tra-thu-cua-cha-nuoi/chuong-8.html.]

Vu Tầm Đạo nhướng mày, "Đây mới là cách giao tiếp chính xác."

"Trước hết, tôi muốn cảnh sát các anh đảm bảo an toàn cho con gái tôi Vu Tư Diễu. Bởi vì vụ án Lại Tử Hào mất tích đã được lập án nên người mẹ giàu có của Lại Tử Hào chắc chắn sẽ gây rắc rối cho con gái tôi."

Vu Tầm Đạo biết rất rõ Lại Tử Hào.

Lại Tử Hào làm việc hung hăng và càn quấy, phần lớn là do được mẹ nuông chiều. Hắn ta về nước bốn năm trước, từ đó đã có nhiều tiền án, vài năm trước, hắn ta còn làm bị thương tật một người khi đang đua xe, nhưng đã bị mẹ hắn ta ém nhẹm đi.

Tôi trả lời anh ta: “Con gái anh cũng là một trong những nghi phạm. Sau khi thẩm vấn, chúng tôi sẽ cử công an đến nhà để theo dõi”.

“Cảm ơn rất nhiều,” anh ta khẽ thở dài, “Điều thứ hai, tôi hy vọng các người có thể tìm được bằng chứng Lại Tử Hào đã xâm hại các cô gái khác.”

Tiểu Đông mất kiên nhẫn: "Anh bị bệnh à? Anh nghĩ mình là ai? Còn muốn chúng tôi làm việc cho anh sao!?"

“Không làm cũng không sao,” anh ta tựa lưng vào ghế, “Các cậu nhốt tôi 48 giờ, tôi cũng sẽ cho các cậu 48 giờ. Nếu trong thời gian này không tìm được bằng chứng phạm tội của hắn ta, hắn chắc chắn sẽ chết."

"Mẹ nó!" Tiểu Đông lần này thực sự tức, trực tiếp muốn lao về phía trước.

Tôi đập bàn, mắng Tiểu Đông: “Ra ngoài!”

Tiểu Đông sửng sốt một lúc, miệng lẩm bẩm chửi thề rồi rời khỏi phòng thẩm vấn.

Sau khi đóng cửa, tắt camera: "Lời nói tiếp theo của chúng ta sẽ không lưu lại chứng cứ."

"Được, tôi tin cậu." Anh ta nói.

"Vu Tầm Đạo, anh thật sự muốn g.i.ế.c người sao?"

“Suy nghĩ, suy nghĩ muốn g.i.ế.c người cũng phạm pháp sao giết?”

"Vu Tầm Đạo, anh cho rằng anh ở trong phòng thẩm vấn còn có thể g.i.ế.c Lại Tử Hào sao?"

"Việc đó rất đơn giản, đồng hồ bấm giờ 48 giờ và máy lấy máu." Anh ta nói: "Cho nên nếu cậu không hợp tác, cậu cũng sẽ phải chịu trách nhiệm về cái c.h.ế.t của hắn ta, sĩ quan Lương."

Quả thực trong lòng tôi có một thoáng sợ hãi.

Nhưng tôi phát hiện ra để đe dọa tôi, anh ta cũng đã tiết lộ một kẽ hở.

"Vậy là cậu ta đang ở trong một ngôi nhà, không ở nơi hoang dã, phải không?" Tôi phân tích lời nói của anh ta, "Hơn nữa việc cậu ta sẽ c.h.ế.t sau 48 giờ, nghĩa là cậu ta vẫn an toàn trong vòng 48 giờ này."

Tôi bước đến gần, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đầy sự bình tĩnh của anh ta, "Tất nhiên, tôi không thể loại trừ khả năng cậu ta đã chết. Những điều anh nói đều là bịp bợm!"

Vu Tầm Đạo sửng sốt một chút, nheo mắt lại, anh ta cảm nhận được việc tôi đã từ bỏ tra hỏi một cách bình thường.

Tôi muốn bắt đầu chiến đấu với anh ta.

Anh ta cười lớn: “Sĩ quan Lương, vậy là cậu không đáp ứng điều kiện của tôi phải không?”

Tôi lắc đầu, “Tôi không quen thỏa hiệp cùng phạm nhân.”

Loading...