Ta Là Trắc Phi Của Thái Tử - 26
Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:20:00
Lượt xem: 929
Khi chỉ còn lại hai người, Ôn Thục Nhi dè dặt hỏi ra điều nàng băn khoăn: "Tỷ tỷ, người không thích Thái tử phi sao?"
Ta không ngờ nàng lại hỏi vậy, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào.
"Không sao đâu tỷ tỷ, muội hiểu rồi, tỷ không cần nói nữa, tỷ bảo gì muội sẽ làm nấy. Muội tin tưởng tỷ tỷ." Ôn Thục Nhi nhìn ta với ánh mắt kiên định.
"Thục Nhi, nhiệm vụ của muội là quản gia cho tốt. Chuyện khác muội đừng bận tâm."
Thục Nhi vô tội, ta không thể kéo nàng vào chuyện này. Thục Nhi lắc đầu nguầy nguậy, "Không được! Tỷ cũng đã nói, để Thục Nhi rèn luyện bản lĩnh! Vậy thì chuyện của tỷ tỷ, muội sao có thể khoanh tay đứng nhìn! Tỷ tỷ yên tâm, Tần phu nhân bắt nạt tỷ, Thục Nhi tự có cách đuổi lũ tay sai của bà ta đi!"
"Thục Nhi, cảm ơn muội. Muội cứ sống vui vẻ là đã giúp tỷ rồi." Ta vẫn từ chối ý tốt của nàng.
"Tỷ tỷ không tin tưởng Thục Nhi sao? Thục Nhi tuy nhút nhát, nhưng không phải kẻ ngốc. Tỷ tỷ, muội có thể nhìn ra, mẫu tử Thái tử phi luôn tìm cách chèn ép tỷ. Chèn ép địa vị không được, thì dùng danh phận. Tỷ tỷ phản kháng cũng là lẽ thường." Thục Nhi nhìn ta bằng ánh mắt chân thành.
"Không phải tỷ không tin muội, mà là muốn bảo vệ muội."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ta-la-trac-phi-cua-thai-tu/26.html.]
Ta tiếp tục xoa đầu nàng. Nàng bĩu môi nói nhỏ: "Muội biết mà! Tỷ tỷ, thật ra muội biết hết mọi chuyện rồi."
Nàng vẻ mặt thần bí, nhìn quanh bốn phía, rồi cẩn thận nói: "Tỷ có biết không? Tỷ tỷ, cuộc gặp gỡ của Thái tử phi và Thái tử, không phải do Phật Tổ sắp đặt đâu. Phật Tổ đâu phải Nguyệt Lão, bản thân còn chưa có vợ, lại còn đi lo chuyện hôn nhân của người khác?"
Ta nhướn mày hỏi tiếp. Ôn Thục Nhi ra vẻ đắc ý: "Tỷ tỷ, Thục Nhi biết nhiều chuyện lắm. Mẫu thân muội sùng đạo Phật, thường xuyên đến chùa Giác Tâm ngoài thành dâng hương, với sư trụ trì Vạn Ngộ lại càng thân thiết."
"Chính là ngôi chùa mà Thái tử và Thái tử phi nên duyên?" Ta hỏi.
Ôn Thục Nhi lại gật đầu lia lịa,:"Mẹ muội sùng đạo lắm, nhưng muội cũng từng đến đó, vị trụ trì kia cứ nhắc đến tiền hương khói suốt, thật là làm ô uế cửa Phật. Lại còn đem tin Thái tử giá lâm chùa Giác Tâm bán ra ngoài. Mẹ muội thậm chí còn mua tin này, ép muội đi, nhưng hôm đó muội dậy muộn nên không kịp."
Ta như bừng tỉnh, thì ra nhà Mẫn Mẫn cũng mua tin này, chỉ là chậm một bước. Nhưng Mẫn Mẫn của ta ngoài yêu, chẳng làm gì khác. Nàng không dùng bất cứ thủ đoạn nào để tranh sủng, cũng chẳng vì thế mà hận tình địch. Chỉ lặng lẽ trông mong, chôn vùi mình trong tình cảm đơn phương, Tần Vận Nùng thậm chí còn không cho nàng cơ hội được sống để ôm ấp nỗi tương tư.
“Ta đã hiểu, tuy không phải duyên trời tác hợp, nhưng nàng có bản lĩnh vượt qua bao nhiêu tiểu thư khuê các mua tin tức, cũng là một loại tài năng.”Trong lòng ta bỗng dưng cảm thấy, có lẽ ta đã đánh giá thấp đối thủ của mình rồi.
Thục Nhi lắc đầu lia lịa: "Mới không phải thế đâu! Sư trụ trì cũng chẳng dám bán rẻ tin tức này! Chỉ là bán cho ba bốn người, ba bốn nhà giống như mẫu thân ta, toàn những kẻ cả tin bị lừa thôi. Nhà nàng ta chẳng biết moi tin từ đâu, chắc tốn bộn bạc rồi, nên chúng ta mới bị chặn lại từ xa! Nàng ta được một mình vào điện thắp hương cùng Thái tử cơ đấy! Đây chẳng phải là mưu mô thủ đoạn thì là gì?"