Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tần Số Rung Động Của Anh Dành Cho Em - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-08-14 11:29:57
Lượt xem: 745

13

Sau khi dự án kết thúc, cuộc tấn công dữ dội của đóa hoa đào thối càng thêm mãnh liệt.

Mỗi ngày thức dậy là một câu chào buổi sáng với đủ kiểu biến hóa, trước khi đi ngủ lại là một bài văn chúc ngủ ngon dài lê thê, hận không thể 24 tiếng một ngày, 12 tiếng đồng hồ trò chuyện với tôi, rõ ràng không được đáp lại mà vẫn rất tự tin.

"Tối thứ Hai tuần sau, chúng ta đi công viên giải trí nhé? Tôi mua cho cậu một cái bờm tai thỏ để đội, chắc chắn cậu sẽ thích."

Thứ Hai tuần sau, ngày đó không phải là lễ tình nhân sao?

Anh ta dựa vào đâu mà nghĩ rằng lễ tình nhân tôi lại muốn đi chơi với anh ta, Lương Tĩnh Như cho anh ta dũng khí sao?

Còn bờm tai thỏ? Anh ta muốn xem tôi mặc đồ thỏ hóa thân thành thỏ nữ lang phải không?

Loại đàn ông thối tha này trong lòng đang nghĩ gì, nhìn ánh mắt là tôi biết ngay.

Mí mắt tôi giật liên hồi, một trận ớn lạnh.

"Tôi còn muốn mua quà cho cậu nữa, cậu thích màu gì? Màu đen đi, màu đen tôn dáng."

Thật sự không chịu nổi nữa, tôi nghiến răng nghiến lợi hẹn anh ta gặp mặt ở dưới lầu, chuẩn bị cho anh ta dứt khoát từ bỏ ý định.

Xuống lầu, anh ta đến muộn, trên tay còn cầm một cốc trà sữa, "Sao lại đột nhiên hẹn tôi gặp mặt, nhớ tôi à? À đúng rồi, tiện tay mua cho cậu một cốc trà sữa."

Tôi bị sến đến mức bật cười, "Đừng, đừng nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó, chúng ta không thân thiết như vậy."

"Tôi đến đây là muốn nói rõ ràng mọi chuyện, anh đừng gửi tin nhắn cho tôi nữa, chúng ta chỉ là đồng nghiệp bình thường, đừng làm những chuyện khiến người khác hiểu lầm."

Khuôn mặt luôn nở nụ cười của Lý Minh cứng đờ, "Hiểu lầm... hiểu lầm gì, tôi hiểu lầm cái gì? Cậu cũng không phải là không tiếp nhận mà, tôi gửi tin nhắn cậu cũng đâu có chặn đâu."

Tôi cạn lời, giọng điệu cũng trở nên nghiêm túc.

"Không chặn anh là nể mặt anh là đồng nghiệp, không muốn làm mọi chuyện quá khó xử, chút chừng mực này anh không biết sao? Anh gửi tin nhắn người ta không thèm trả lời, chẳng lẽ anh không cảm nhận được sao? Còn suốt ngày gửi những tin nhắn mập mờ, có chút tự giác nào không?"

Lý Minh có lẽ bị đ.â.m trúng chỗ đau, cũng không giả vờ hiền lành nữa, tức giận quát vào mặt tôi: "Chu Vận, cậu giả vờ cái gì, cậu đã 28 tuổi rồi, nhan sắc tàn phai, tôi để ý đến cậu là nể mặt cậu!"

"Hừ, cho dù tôi 38 tuổi cũng không đến lượt anh."

Vẻ mặt Lý Minh dữ tợn, lời nói cũng càng thêm khó nghe, "Cậu như vậy, đừng nói 38 tuổi, bây giờ cũng chẳng ai thèm lấy!"

Sắc mặt tôi sa sầm, hai tay vô thức nắm chặt, móng tay bấm chặt vào lòng bàn tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tan-so-rung-dong-cua-anh-danh-cho-em/chuong-13.html.]

Nghiến răng nghiến lợi, chuẩn bị phản bác lại không chút lưu tình. Giây tiếp theo, một nắm đ.ấ.m giáng thẳng vào mặt Lý Minh.

Lý Minh đau đớn, ôm mặt lùi về sau hai bước.

Là Tạ Luật.

Sắc mặt cậu ta u ám đến cực điểm, hai nắm tay nổi gân xanh, môi gần như mím thành một đường thẳng, tung nắm đ.ấ.m này đến nắm đ.ấ.m khác vào người Lý Minh.

"Ai cho phép anh nói chị Chu như vậy!"

Đôi mắt đẹp lúc này tràn đầy hung dữ, trông vừa cố chấp vừa điên cuồng.

Tạ Luật luôn lịch sự đúng mực, chưa bao giờ phạm sai lầm, lúc này đang ra tay với Lý Minh một cách điên cuồng.

Lý Minh trúng hai ba cú đấm, kêu lên đau đớn. Anh ta bắt đầu đánh trả, nhưng trước những động tác liều lĩnh của Tạ Luật, gần như bị đánh cho tơi tả.

Giọng tôi run rẩy, "Đủ rồi!"

Nghe thấy giọng tôi, Tạ Luật quay đầu lại. Nhìn thấy tôi đứng yên tại chỗ với ánh mắt phức tạp, Tạ Luật dừng lại, có chút lo lắng tiến lại gần.

"Chị Chu, chị không sao chứ? Em thấy anh ta ăn nói hàm hồ, nhất thời không nhịn được mới đến..."

Tạ Luật đang lo lắng, cậu ta có chút sợ hãi, lo rằng cậu ta như vậy có phải đã dọa tôi sợ rồi không.

[Phải làm sao đây, vừa rồi tôi như vậy sẽ không dọa chị Chu sợ chứ, chị Chu sẽ không nghĩ tôi là kẻ bạo lực chứ hu hu? Sẽ không đâu, tôi sẽ không bao giờ đối xử với chị Chu như vậy... Vừa rồi tên hói đầu kia đã nói những lời khó nghe như vậy, chị Chu chắc hẳn rất khó chịu…]

Nghe tiếng lòng của cậu ta, đột nhiên tôi không còn khó chịu nữa.

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

"Được lắm Chu Vận, còn chuẩn bị sẵn một tên tay sai trung thành bên cạnh à. Đây là người phòng ban của các cậu phải không, xem tôi về nói với sếp của các cậu, lập tức đuổi việc cậu ta!" Lý Minh ôm mặt, đứng bên cạnh nói lời cay độc.

"Anh dám nói một lời, tôi sẽ gửi những lời tục tĩu vừa rồi anh nói với tôi cho tất cả mọi người!"

Tôi nghiêm nghị nói: "Tôi đã ghi âm lại rồi, nếu anh không muốn cả công ty biết bộ mặt thật của anh, thì hãy khôn ngoan một chút."

"Hừ, cậu cứ đợi đấy..."

Lý Minh chửi rủa vài câu, nghiến răng nghiến lợi bỏ đi.

Cả người tôi bỗng chốc thả lỏng, quay đầu nhìn Tạ Luật với ánh mắt phức tạp. Cậu ta nhìn tôi, khóe mắt rủ xuống, trông có vẻ hơi tủi thân.

"Tay... có đau không?"

Loading...