Tế Hoằng - Chương 3
Cập nhật lúc: 2024-11-05 16:31:30
Lượt xem: 0
03
Mùa xuân năm Nguyên Gia thứ mười một, Hoàng đế băng hà tại cung Khôn Ninh.
Khi ấy biên cương phía Bắc vừa mới đánh lui cuộc tấn công của nước Bắc Khương. Đại ca nắm giữ binh quyền, nghe thấy tin ấy tức tốc hành quân ngàn dặm quay về tập kích kinh đô.
Nhị ca bị dọa đến mức hoang mang lo sợ, chỉ biết cầm di chiếu trong cung lớn tiếng nói lời đe dọa, mắng chửi đại ca dám mưu phản.
Chính ta đã lập tức quyết định, phái người nắm giữ một vạn cấm quân ở kinh thành, chia ra canh giữ chặt chẽ hai cửa Nam Bắc.
Ta còn phái những tử sĩ đã được nuôi dưỡng bấy lâu, ép buộc các thế gia xuất tiền tài, lương thảo. Kẻ nào chống cự đều bị ta cho người ám sát, đến khi nào chúng phải khiếp sợ mới thôi.
Chỉ trong sáu ngày, đại ca đã dẫn ba mươi ngàn tinh binh áp sát thành.
Hắn rất cẩn thận, phái mười ngàn binh giữ hai cửa Nam Bắc để kiềm chế phần lớn cấm quân trong thành, tự mình dẫn năm ngàn binh sĩ giáp khiên đầy đủ xông vào thành.
Hắn khoác giáp vàng, tay nắm kiếm sắc tiến vào tẩm cung của phụ hoàng.
Không chút do dự, hắn kề kiếm lên cổ ta, ép ta giao ra di chiếu và Ngọc tỉ truyền quốc.
Sắc mặt ta không đổi, bình tĩnh mở di chiếu ra trước mặt hắn.
“Đại ca xem đi, phụ hoàng để nhị ca kế vị, huynh thế này là đang mưu phản đấy.”
Hắn cười lạnh, giật phắt di chiếu trong tay ta, chẳng thèm nhìn mà ném thẳng vào chậu than bên cạnh, thiêu rụi sạch sẽ.
“Tam muội đừng diễn nữa, đại ca biết rõ ngươi vốn không hề đau lòng, ngươi còn khao khát vị trí kia hơn bất cứ ai trong chúng ta. Chỉ tiếc, ngươi lại mang phận nữ nhi.”
“Nhị ca ngươi mềm yếu vô năng, phụ hoàng để ngươi làm Đại Thần Phụ Quốc cũng coi như trao cả giang sơn cho ngươi, nhưng từ xưa đến nay làm gì có tiền lệ nào nữ tử nắm quyền?”
Ta không để ý lời hắn nói, chỉ kéo tấm rèm phía sau lưng ra, để lộ một bóng người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/te-hoang/chuong-3.html.]
Hắn đứng cách xa nhưng vẫn nhận ra người sau rấm rèm là ai.
Dù sao cũng là huyết mạch thân thích, trong mắt đại ca thoáng hiện vẻ đau đớn, thân thể hắn bất giác sững lại.
Bản dịch thuộc về Team Cá Đầu Gỗ - 木头鱼 và được đăng tải trên các nền tảng được ghi tên Fanpage của team. Truy cập fanpage theo liên kết: https://www.facebook.com/ca.dau.go để ủng hộ team. Chin cãm ơn!
Ngay khoảnh khắc đó, ta lập tức ra tay.
Trong chớp mắt, ta nắm chặt lấy cánh tay hắn, đầu gối nhanh chóng thúc mạnh vào bụng hắn, tay kia túm lấy cổ áo hắn mà đập mạnh xuống đất.
Từ nhỏ ta đã học võ, không phải thứ bất tài vô dụng như hắn có thể sánh bằng.
Chưa kịp để hắn phản ứng, ta đã rút ra con d.ao giấu trong chiếc ủng da đen, ánh sáng của ngọn nến phản chiếu lên lưỡi d.ao tỏa ra sự lạnh lẽo ghê rợn.
Ta không hề do dự, một d.a.o c.ắ.t đứt cổ hắn, má.u tươi phun trào b.ắ.n đầy lên mặt ta.
Hắn dùng tay bưng chặt yết hầu, toàn thân không ngừng co giật, ch.ế.t không nhắm mắt.
Ta ngồi bệt xuống đất, nhìn đôi tay đầy má.u của mình, cùng với t.h.i t.h.ể đại ca với đôi mắt lồi ra như cá c.hế.t.
Ta cười điên cuồng, cười thỏa thích.
Không ngờ lần đầu tiên tự tay gi.ế.t người, kẻ mà ta g.i.ết lại là đại ca đã sống cùng ta mười mấy năm trời.
Nhưng ta không hối hận. Ta muốn ngồi lên vị trí ấy mà tay không nhuốm m.áu, làm sao xứng đáng có được?
Ta từ từ đứng dậy, ánh mắt rực lửa nhìn xa xăm, hai tay nắm chặt.
Khi ta thực sự có đủ sức mạnh, có lẽ, kẻ tiếp theo phải gi.ết,
Chính là đương kim Hoàng đế, Tiêu Dục.