Thà Làm Ngọc Nát - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-05-03 22:51:10
Lượt xem: 1,102
"Lại đây mài mực cho ta."
Buổi trưa, Tiết Kim Chi gọi ta hầu hạ nàng ta học, nàng ta quay người đi, không ngoảnh lại, biết rằng ta chắc chắn sẽ đi theo.
Tiết gia đã mời một nữ phu tử về dạy Tiết Kim Chi vẽ tranh ở thủy tạ.
Hôm nay vẽ tranh mỹ nhân, sau khi nữ phu tử đi, Tiết Kim Chi vẫn còn vẽ.
Tay nàng ta mềm mại, khuôn mặt tinh xảo đắm chìm trong ánh hoàng hôn, có chút hương vị của mỹ nhân trong tranh.
Nàng ta rất đẹp nhưng ta thấy mình không kém nàng ta, ta không thấy mình kém bất kỳ ai, chỉ là ta kém may mắn hơn một chút, nếu cho ta một chút vận may, ta cũng có thể lên được trời xanh.
Tiết Kim Chi dường như phát hiện ta đang nhìn nàng ta, nàng ta ngẩng đầu lên, ánh mắt chúng ta giao nhau, ta bình thản dời mắt đi. Tiết Kim Chi cũng quay đầu đi, không ai nói với ai một lời nào.
Không chỉ có ta học được cách im lặng vào năm chín tuổi, mà nàng ta cũng vậy.
Một lúc sau, Vương ma ma bên cạnh đại phu nhân đi tới, bà ta cầm theo một cây roi tre, hùng hổ xông vào, miệng mắng: "Con tiện nô này, đã học được cách lười biếng rồi à, bảo ngươi đi giặt quần áo mà không đi, là không coi lời ta ra gì sao?"
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Hôm nay căn bản không có ai bảo ta đi giặt quần áo, không cần nghĩ cũng biết là Vương ma ma tự quên, sợ bị đại phu nhân trách mắng nên tìm ta để đổ lỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tha-lam-ngoc-nat/chuong-4.html.]
Nhưng ta không giải thích một câu nào, phủ họ Tiết không phải là nơi để nói lý, quyền phán xét phải trái không nằm trong tay ta, ta càng muốn cãi lại thì càng phải chịu khổ.
Ta cúi đầu, không nói một lời, mặc cho roi tre quất vào người.
Tiết Kim Chi lặng lẽ nhìn Vương ma ma đánh ta, một lúc lâu sau, mới bình tĩnh lên tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng, không ai biết tâm trạng nàng ta là tốt hay xấu, nàng ta hỏi: "Đánh xong chưa?"
"Cái gì?" Vương ma ma không hiểu, liền dừng tay.
Tiết Kim Chi liếc nhìn những vết m.á.u đầy tay ta, nhàn nhạt nói: "Ta còn nhiều việc phải sai nàng ta làm, Vương ma ma đánh nàng ta thành thế này, ai làm việc cho ta?"
Nàng ta vẫn luôn tốt tính nhưng ánh mắt lướt qua, lại khiến Vương ma ma cũng phải run rẩy, nhất thời không hiểu được tâm tư của nàng ta, nuốt nước bọt, tức tối nói: "Ôi chao, già hồ đồ rồi, nhất thời tức giận, quên mất là tiện nô vẫn đang hầu hạ người, đại phu nhân còn nhiều việc phải làm, tiểu thư, ta xin cáo lui trước."
Bà ta cất cây roi tre, lúc đi không quên dặn ta: "Đừng quên việc của ngươi, nghe thấy chưa?"
Ta im lặng đáp lại, lại đi mài mực cho Tiết Kim Chi.
Tiết Kim Chi mất hứng, ném bút, đứng dậy đi: "Không vẽ nữa."
Ta đành ôm đồ của nàng ta, theo nàng ta về phòng.
Những nha hoàn khác rửa tay cho Tiết Kim Chi, ta lặng lẽ đứng ở góc phòng cất bút mực của nàng ta.