Thắp Sáng Ngọn Lửa - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-05-16 12:25:12
Lượt xem: 613
Ta lập tức trốn sau lưng mẹ.
Người đến tìm là bà v.ú ít nói nhất trong phòng của bà nội. Ta sợ mình ồn ào sẽ lại bị mắng.
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Mẹ liếc nhìn ta, vẻ khinh thường hiện rõ trong mắt.
Mẹ chỉnh lại quần áo rồi đi ra ngoài.
Một lát sau, mẹ mang về một tin.
Cha ta lại phải đi dẹp loạn.
Mẹ ta về từ chính viện liền lập tức bắt tay vào chuẩn bị hành trang cho cha.
Không biết có phải vì mẹ ta đã lộ tẩy hay không.
Ta luôn cảm thấy bóng lưng mẹ ta khi thu dọn đồ đạc có chút vui vẻ.
Dù sao, cha ta đi chuyến này, ít nhất cũng phải một năm rưỡi mới về.
Trước phủ, cha ta lên ngựa.
Vài người thiếp và các đệ muội ríu rít vây quanh người, dặn dò người sớm bình an trở về.
Cha ta đáp lại vài tiếng, ngẩng đầu nhìn thấy ta và mẹ đứng trên bậc thềm, cau mày.
Không biết nhớ ra điều gì, sắc mặt người dịu đi đôi phần.
"Ta biết chuyện hôn sự của Cẩm Nhi, không cần vội vàng đối phó với những người làm mối kia."
Dừng lại một chút, cha lại nói, "Cẩm Nhi còn nhỏ, nuôi thêm vài năm nữa cũng không sao."
Mẹ ta cười nhạt đáp lời, giọng vẫn nhẹ nhàng như một cục bông nhưng không nghe ra cảm xúc.
Ta nở một nụ cười gượng gạo, đi đến trước mặt cha, hành lễ.
"Cha, chúc cha đắc thắng trở về."
Cha ta nhìn ta, có chút muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ nói một câu thô lỗ, "Không có chuyện gì đừng suốt ngày quấn lấy mẹ ngươi làm loạn, ở nhà thêu đồ cưới cho tử tế."
Nói xong, cha thúc ngựa rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-sang-ngon-lua/chuong-9.html.]
Cha ta đi rồi, sự nghiệp giáo dục của ta và mẹ phát triển càng mạnh mẽ hơn.
Cứ như vậy, ta trở thành giáo viên mới trong học đường.
Ta lén dạy cho vài người đáng tin cậy, sau đó để họ làm tiên sinh truyền bá ra ngoài trong học đường.
Ta và mẹ đã thống nhất.
Hiện tại học đường chỉ miễn phí dạy những đứa trẻ không có tiền đi học biết chữ, những đứa có năng khiếu có thể vào học trình độ tiếp theo, tiếp nhận các khóa học vật lý và toán cơ bản, dần dần khai mở trí tuệ cho dân chúng.
Để bảo vệ ngọn lửa cách mạng, nội dung lớp học tạm thời tuyệt đối không liên quan đến bất kỳ tư tưởng lý thuyết nào.
Mẹ ta về nhà mẹ đẻ một chuyến, ông ngoại và các cậu ta đều là quan văn, tuy chức quan không lớn nhưng cũng có một số môn sinh. Hơn nữa danh tiếng cũng rất tốt.
Không biết mẹ ta đã nói như thế nào nhưng chuyện học đường miễn phí này coi như đã được thông qua.
Lại là việc thiện, dần dần cũng có chút danh tiếng.
Ta và mẹ thỉnh thoảng ra vào cũng không cần phải che che giấu giấu quá.
Thời gian trôi qua, đúng là có không ít người nghe tiếng đến cầu học.
Dù sao thì mấy thí nghiệm vật lý nhỏ ta thiết kế cũng khá mới lạ.
Lần đầu tiên ta gặp Bùi Dịch, ta đã biết hắn không phải người thường.
Hắn mặc vải bố, lời nói cũng rất bình hòa gần gũi.
Nhưng vẫn không giấu được khí chất trên người.
Người bên cạnh nói với ta rằng hắn đến muộn nhất nhưng học tốt nhất.
Rất biết vận dụng linh hoạt, thỉnh thoảng ngay cả tiên sinh cũng bị hỏi đến nghẹn lời.
Ta đã hiểu ra.
Thì ra, câu hỏi mà Phó tiên sinh mang về hỏi ta hôm trước là do hắn nêu ra.
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, có lẽ ánh mắt ta quá rõ ràng.
Hắn cũng nghiêng đầu nhìn ta, gật đầu chào.