Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tháp Vong Nhi - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-04-19 20:28:04
Lượt xem: 237

Tôi ngủ một giấc thật dài, thật sâu.

Trong mơ tôi và Khương Cửu giống như học sinh tiểu học, cậu ấy bị đám trẻ con trong thôn đè xuống đất đánh, tôi kéo cậu ấy dậy, liều mạng chạy đi.

Chúng tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau chạy vào con đường núi phủ đầy lá khô. Chạy cho đến khi không còn ai đuổi theo, chạy cho đến khi không còn ai nhìn thấy chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn chạy.

Khương Cửu nói: “Tuế Tuế, chạy nhanh lên.”

“Chúng ta đọc rất nhiều sách để nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn.”

"Chúng ta rời khỏi đây, ra khỏi núi, cách xa những người đó."

Sau đó cậu ấy gọi tên tôi, lặp lại câu hỏi.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Tuế Tuế, được không?”

“Được.”

Trong mơ, tôi dùng sức nắm lấy cậu ấy, dùng sức trả lời cậu ấy.

Chúng tôi chạy vào một lớp học sáng rực, giáo viên đeo kính nghiêm mặt trách mắng chúng tôi đến muộn.

Khương Cửu là một chàng trai mạnh mẽ kiên cường, có bờ vai rộng và xương quai hàm rõ nét.

Tôi thấy cậu ấy liên tục cúi đầu xin lỗi giáo viên, sau đó quay lại lè lưỡi cười với tôi rồi ngồi xuống chỗ ngồi trước mặt tôi. Sống động như thật vậy.

Chiếc quạt máy trên đầu đang xoay vòng liên tục, bàn trên truyền xuống những bài kiểm tra của ngày hôm qua đã được sửa lỗi. Bạn cùng bàn huýt tay tôi, năn nỉ tôi giảng lại cho cô ấy những câu sai.

Tôi còn chưa kịp nhìn rõ đề bài, Khương Cửu đã quay người lại, dùng đầu bút mực nước gõ lên vai tôi, cười nói.

“Học đại học muốn học ở đâu?”

“Chưa nghĩ xong.”

“Dẫn theo tôi được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/thap-vong-nhi/chuong-12.html.]

Tôi cười kéo dài âm cuối câu: “Được…. tùy tâm trạngggg.”

Giáo viên bất mãn mắng: “Khương Cửu! Em lại cãi nhau với Lý Tuế Tuế!”

Bạn học xung quanh cười ầm lên, tôi xấu hổ cúi đầu, khi ngẩng đầu lên lại phát hiện mọi thứ xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.

Dưới ánh mặt trời, Khương Cửu đang mặc lễ phục, hết sức vui mừng vẫy tay với tôi.

Tôi nhìn cậu ấy sải bước lại gần, rồi trao cho tôi một cái ôm thật chặt.

“Chúc mừng cậu, Tuế Tuế. Chúc mừng cậu thăng chức.”

Đó thật sự là một cái ôm vững chắc.

Từ trước đến nay tôi chưa bao giờ có một cái ôm ấm áp như vậy.

Tôi dường như đã bật khóc trong mơ.

 

21.

Tôi tỉnh dậy trong một tiếng nổ khủng khiếp.

Tôi ra ngoài xem xét, phát hiện ngoài núi xuất hiện một đội quân hùng mạnh.

Con đường bằng phẳng trước núi đã được sửa sang, những người trẻ tuổi đi vào, theo sau họ là chiếc xe rất lớn.

Họ lấy dụng cụ ra khỏi xe, vẻ mặt nghiêm túc đi đến bên sườn núi.

Những người trong thôn bị chặn ở cửa thôn đang ầm ĩ náo động, trực tiếp cãi nhau với người bên ngoài.

Tôi xuống lầu chạy lên sườn núi, gió thổi qua ngọn cỏ lay động một mảng sóng xanh um tùm.

Khương Cửu vẫn đứng ở chỗ cũ đợi tôi.

 

Loading...