Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 28: Trận Chiến Khai Màn
Cập nhật lúc: 2024-09-23 20:24:49
Lượt xem: 0
Tiếng chuông báo động vẫn vang vọng khắp nơi, từng hồi như thúc giục, như báo trước một điều gì đó khốc liệt sắp sửa diễn ra. Ánh sáng buổi sớm mờ nhạt, không gian u ám, và cả thành phố như nín thở chờ đợi.
**Linh Phương** đứng bên cạnh cổng thành, nhìn về phía xa, nơi những bóng dáng kẻ thù đang ngày càng rõ rệt. Trước mắt cô là một đoàn quân quái vật khổng lồ, những sinh vật kỳ dị và ghê rợn, với những cặp mắt đỏ ngầu, móng vuốt sắc nhọn và cơ thể to lớn. Chúng di chuyển một cách đồng bộ, mỗi bước đi khiến mặt đất rung chuyển.
Tuy nhiên, cô không cảm thấy sợ hãi. Trái tim của Linh Phương lúc này rất bình tĩnh. Những tháng ngày trồng trọt, nấu ăn, chăm sóc mọi người đã giúp cô rèn luyện một tinh thần kiên định. Cô biết rằng, trong trận chiến sắp tới, cô không thể chiến đấu ở tuyến đầu, nhưng cô sẽ là người đứng sau hỗ trợ, làm trụ cột tinh thần cho tất cả mọi người.
**Khải Duy** và **Minh Vũ** đã chuẩn bị xong vũ khí, cả hai đều dẫn đầu đội hình, mắt nhìn thẳng vào đoàn quái vật phía trước. Họ hiểu rõ sự nguy hiểm của kẻ thù, nhưng cũng tin vào sự phối hợp của nhóm. Họ là những người chủ chốt, nắm giữ sức mạnh chiến đấu và chiến thuật. Minh Vũ nắm lấy tay cầm của thanh kiếm lớn, nhìn Khải Duy và gật đầu, không cần nói lời nào nhưng cả hai đều hiểu rõ vai trò của mình.
**Bảo Khang** đứng trên tường thành, chỉ đạo các binh lính phụ trách phòng thủ. Anh ra lệnh gia cố thêm những lá chắn năng lượng, sắp xếp các pháo thủ vào vị trí, kiểm tra từng chi tiết để đảm bảo rằng không có lỗ hổng nào. Dù là một người chuyên về phòng thủ, Bảo Khang biết rõ tầm quan trọng của việc giữ vững các bức tường thành, vì nếu phòng tuyến bị phá vỡ, mọi thứ sẽ đổ vỡ.
---
Khi đội quân quái vật tiến đến gần hơn, **Ngọc Mai** – người hỗ trợ bằng các phép thuật trị liệu – cũng sẵn sàng ở vị trí phía sau, tay cầm chặt chiếc trượng phát sáng nhẹ. Cô đã chuẩn bị kỹ lưỡng các loại bùa chú để chữa lành cho những chiến binh bị thương. Dù là người hỗ trợ, nhưng Ngọc Mai biết rằng sự xuất hiện của cô sẽ giúp ích rất nhiều cho những người ở tuyến đầu, giúp họ kéo dài sức chiến đấu.
Linh Phương đưa mắt nhìn từng người đồng đội, lòng cô trào dâng một cảm giác tự hào và biết ơn. Họ không chỉ là những chiến binh mạnh mẽ, mà còn là những người đã cùng cô trải qua bao khó khăn, từ những ngày đầu chật vật trồng trọt cho đến khi họ đứng vững với tư cách là những người bảo vệ thành phố.
“Linh Phương,” **Trần Hưng**, một trong những chiến binh tiên phong, bước đến bên cô, giọng nói trầm ấm. “Chúng tôi sẽ bảo vệ thành phố này. Cô đừng lo lắng quá. Chỉ cần ở phía sau hỗ trợ chúng tôi là đủ.”
Linh Phương khẽ cười, đôi mắt vẫn lấp lánh niềm tin. “Tôi tin vào các anh, và tôi sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để hỗ trợ. Cùng nhau, chúng ta sẽ bảo vệ được thành phố này.”
---
Khi đoàn quân quái vật tiếp cận khoảng cách tầm bắn, **Minh Vũ** ra lệnh khai hỏa. Những mũi tên lửa từ các pháo đài b.ắ.n thẳng về phía quái vật, tạo ra những tiếng nổ chói tai. Lửa bùng lên khắp nơi, nhưng đoàn quân quái vật vẫn tiến tới, bất chấp những tổn thất. Đây là loại kẻ thù không biết sợ hãi, chỉ có một mục tiêu duy nhất là tấn công và hủy diệt.
**Khải Duy** lao lên phía trước, dẫn đầu đoàn quân, thanh kiếm lớn của anh phát ra ánh sáng mạnh mẽ, c.h.é.m đứt từng con quái vật đang lao tới. Mỗi nhát c.h.é.m của anh đều mang theo sức mạnh khủng khiếp, quét sạch những kẻ địch đứng trước mặt.
Ngay sau anh là **Bảo Khang** và đội ngũ phòng thủ. Những bức tường phòng thủ được gia cố chắc chắn, không để một kẻ thù nào có thể vượt qua. Mỗi khi có một con quái vật cố gắng trèo lên tường thành, Bảo Khang sẽ ra lệnh cho các pháo thủ b.ắ.n hạ ngay lập tức. Hàng loạt quái vật ngã xuống, nhưng chúng dường như không có điểm dừng, không ngừng đổ tới từ mọi hướng.
Ngọc Mai đứng ở phía sau, liên tục niệm chú chữa lành vết thương cho các chiến binh. Những ánh sáng ấm áp phát ra từ chiếc trượng của cô bao phủ lên người những đồng đội bị thương, giúp họ hồi phục sức mạnh nhanh chóng để tiếp tục chiến đấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-28-tran-chien-khai-man.html.]
Linh Phương, tuy không trực tiếp tham chiến, nhưng cô cũng không ngồi yên. Cô liên tục di chuyển khắp nơi để cung cấp thức ăn và nước uống cho mọi người, đảm bảo rằng họ không bị kiệt sức giữa trận chiến. Cô biết rằng một bữa ăn đúng lúc có thể giúp các chiến binh duy trì được sức chiến đấu bền bỉ hơn.
---
Trận chiến kéo dài nhiều giờ, và không khí trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Mặt đất đã bị nhuộm đỏ bởi m.á.u của cả hai bên, nhưng những chiến binh vẫn không hề nao núng. Họ biết rằng nếu họ ngừng lại, cả thành phố sẽ bị hủy diệt.
Giữa cơn hỗn loạn, **Khải Duy** đột nhiên phát hiện ra một con quái vật khổng lồ đang tiến tới cổng thành. Con quái vật này khác biệt hoàn toàn với những kẻ khác – nó to lớn hơn, mạnh mẽ hơn và dường như có trí tuệ. Với mỗi bước chân, mặt đất rung chuyển dữ dội.
“Chuẩn bị pháo!” Minh Vũ ra lệnh, đôi mắt dõi theo từng chuyển động của con quái vật khổng lồ. Nhưng những quả pháo không đủ sức hạ gục nó, con quái vật vẫn tiếp tục tiến tới, đánh sập một phần cổng thành.
“Chúng ta cần chặn nó lại ngay!” Bảo Khang hét lên, giọng đầy khẩn trương.
Khải Duy nhảy lên, dùng toàn bộ sức mạnh của mình để tấn công con quái vật. Những đòn đánh của anh tuy mạnh mẽ nhưng không thể hạ gục được nó ngay lập tức. Trong khoảnh khắc đó, Minh Vũ cũng lao lên, kết hợp sức mạnh với Khải Duy. Hai người cùng nhau tấn công vào những điểm yếu của con quái vật, cố gắng ngăn nó tiến sâu vào thành phố.
---
Ở phía sau, Linh Phương quan sát mọi thứ từ xa, lòng cô quặn thắt khi thấy Khải Duy và Minh Vũ đang đối mặt với nguy hiểm. Nhưng cô biết rằng mình không thể làm gì hơn ngoài việc tiếp tục hỗ trợ họ bằng cách khác.
MEOW
“Phương, mau đến đây, chúng tôi cần thêm nước và thức ăn!” Một người lính hét lên từ phía xa.
Linh Phương nhanh chóng hành động, mang theo những túi thức ăn và nước uống, chạy khắp các trận địa để cung cấp cho các chiến binh. Cô không phải là một chiến binh mạnh mẽ, nhưng cô biết rằng công việc của mình cũng quan trọng không kém. Không ai có thể chiến đấu nếu không có sức mạnh và sự chăm sóc.
---
Trận chiến kéo dài đến khi mặt trời lặn, và cuối cùng, con quái vật khổng lồ cũng bị đánh bại. Tuy nhiên, cái giá phải trả là vô cùng lớn – nhiều chiến binh đã ngã xuống, thành phố bị tàn phá nặng nề.
Nhưng điều quan trọng nhất là họ vẫn giữ được thành phố, vẫn còn cơ hội để tiếp tục chiến đấu và bảo vệ những giá trị mà họ trân trọng.
Trong ánh hoàng hôn đỏ rực, những người còn lại tụ tập lại với nhau, ánh mắt vẫn cháy lên ngọn lửa quyết tâm. Họ biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu của những gì khủng khiếp nhất. Nhưng dù thế nào đi nữa, họ sẽ không bao giờ lùi bước.