TÍCH KIỀU - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:47:11
Lượt xem: 337
Nhờ sự yêu thích này, ta luôn nhận được sự ưu ái trong Cố gia, mọi người gặp ta đều cung kính gọi: "Tích Kiều cô nương."
Huynh trưởng nói với ta rằng huynh ấy đã thu thập được bằng chứng về việc Cố lão gia, trong thời gian làm quan, đã bí mật làm giả sổ sách, tham ô bổng lộc của triều đình, công khai biển thủ đút tiền riêng, còn cấu kết với Hoàng hậu nương nương ăn hối lộ trái phát luật, mua bán chức quan trong triều.
Từng tội ác này, một khi bị phơi bày, đều là đại tội khi quân.
Dù cho Cố lão gia có là hoàng thân quốc thích đi thì cũng không thể thoát tội.
Hơn nữa, những năm qua, Hoàng hậu không có con, những chuyện này có thể làm lung lay địa vị của bà ta.
Ta nghĩ, chuyện này liên quan đến nhiều quan viên trong triều, để đề phòng có người trở mặt, Cố lão gia chắc chắn sẽ để lại một số bằng chứng ghi lại việc ông ta tham ô nhận hối lộ.
Quả nhiên, sau nhiều ngày quan sát, ta phát hiện mỗi ngày Cố lão gia đều đến Tây Viện của trong phủ, còn ở lại một canh giờ.
Tây Viện của trong phủ không có người ở, cỏ dại mọc um tùm.
Hơn nữa, nghe các nha hoàn trong phủ đồn đại, đó là nơi bạch nguyệt quang của Cố Bùi đã nhảy xuống giếng tự tử.
Một nơi âm u đáng sợ như vậy, Cố lão gia bị ma xui quỷ khiến gì mà lại đến đó mỗi ngày không sót một ngày nào?
Ta quyết định đi theo Cố lão gia để xem thử.
Ngày hôm sau, ta cải trang thành một tên sai vặt trong phủ, lén lút theo sau Cố lão gia.
Ông ta quả nhiên lại đến Tây viện.
Cố lão gia đi một đoạn lại dừng lại, quan sát xung quanh, như thể sợ bị nha hoàn và sai vặt phát hiện.
Ta càng thêm chắc chắn rằng Tây viện đang che giấu một bí mật nào đó.
Đi qua một bãi cỏ dại lộn xộn, bóng dáng của Cố lão gia biến mất khỏi tầm mắt ta, ta bước nhanh về phía trước hai bước, không cẩn thận đá phải một viên đá nằm rải rác trên mặt đất.
Viên đá lăn về phía trước, tạo ra tiếng động đáng sợ trong viện tử yên tĩnh này.
Giọng Cố lão gia vang lên: "Ai đó?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tich-kieu/chuong-10.html.]
Ta thầm kêu không ổn, nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.
Cố lão gia chỉ nhìn thấy một góc áo của tên sai vặt nào đó biến mất, ông ta muốn đuổi theo nhưng vì cơ thể yếu ớt, chỉ chạy được vài bước đã thở hổn hển, không thể chạy tiếp được nữa.
Ta trở về sân, nhanh chóng thay quần áo, tim đập thình thịch.
Bí mật của Tây Viện rốt cuộc là gì?!
Chưa kịp để ta điều tra, tối hôm đó, tất cả các sai vặt trong Cố gia đều bị tập trung vào một viện tử và bị bí mật g.i.ế.c chết.
Trong một thời gian ngắn, mọi người trong Cố gia đều lo sợ, cả phủ đệ bị bao trùm bởi một lớp màu máu.
Ta thậm chí có thể ngửi thấy mùi gỉ sắt trong không khí.
Cố lão gia quả nhiên tàn nhẫn, thà g.i.ế.c nhầm một trăm người còn hơn bỏ sót một người.
14
Ta bí mật liên lạc với huynh trưởng, kể cho huynh ấy nghe về chuyện Tây Viện của Cố gia.
Huynh trưởng có võ công, phù hợp điều tra việc này hơn là ta.
Nhưng kể từ ta suýt chút nữa bị bại lộ, Cố lão gia đã tăng cường canh phòng cho Tây Viện.
Ông ta không dám để người canh gác ngay trước cửa Tây Viện, nhưng lại tăng cường số lượng hộ vệ tuần tra trong phủ.
Ngoài ra, mỗi ngày, thời gian Cố lão gia ở lại Tây Viện càng lâu hơn.
Ngày hôm nay, ta đích thân đến bếp nhỏ, nấu một bát cháo bổ dưỡng cho Cố lão gia.
"Lão gia, người đã nửa tháng không đến viện tử của Tích Kiều rồi!"
Ta tỏ vẻ u oán, thể hiện hình ảnh một người nữ tử cô đơn trong khuê phòng một cách hoàn hảo.
Cố lão gia đưa tay vuốt ve má ta: "Tiểu yêu tinh, ngươi sắp hút cạn lão gia rồi, không phải là ta không muốn đến, mà là không dám đến!"