TIẾT VẬN - 3 + 4
Cập nhật lúc: 2024-06-25 11:20:12
Lượt xem: 4,086
3
Ta không ngờ rằng, sau khi bị thạch tín độc chết.
Ta trở lại đêm trước khi bị ép gả thay cho Vệ Tuấn.
Trên người vẫn mặc áo cưới, năm ấy, ta mới mười sáu tuổi.
Người Tiết gia canh giữ bên cạnh ta, nửa đe dọa nửa dỗ dành: "Đó là Vệ Hầu, gả qua đó là phú quý trời ban. Nếu lỡ dở, đừng nói là ngươi, ngay cả mạng cha mẹ ngươi cũng không giữ được."
Tiết gia Kim Lăng, danh môn vọng tộc.
Nhà ta chỉ là một chi nhánh không biết từ khi nào bị tách ra, nhỏ bé, nhưng có một ngày lại được gia tộc chính tìm đến.
Nói rằng đại tiểu thư gia tộc thiếu người bạn chơi.
Mẹ ta đang lo lắng về việc hôn nhân của ta, hy vọng ta có thể nhân cơ hội này tìm được một lang quân như ý ở Kim Lăng, một mực đồng ý.
Trước khi đi, bà vừa mừng vừa lo, lúc thì nói:
"Kim Lăng đất rộng người tài, có nhiều lang quân tốt. Con đi xem thử cũng tốt."
Lúc lại nói:
"A Vận, nếu người Kim Lăng đối xử không tốt với con, con trở về, mẹ luôn ở đây."
Bà không biết.
Chúng ta đều không biết.
Ta không bao giờ có thể trở về nữa. Vì Tiết gia không phải đến để tìm bạn chơi cho Tiết Vân, mà là tìm người gả thay.
Khi ta đến Kim Lăng, liền bị ép mặc áo cưới. Người Tiết gia canh giữ ngày đêm, sợ ta chạy mất.
Từ đó về sau, cuộc đời ta không còn lựa chọn.
Ta không còn đường thoát.
4
Nhưng có lẽ vẫn còn một con đường.
Nhân lúc bà v.ú trông coi không để ý, ta dùng gối sứ đánh ngất bà, rồi trèo qua cửa sổ trốn ra ngoài.
Nếu ta không nhớ nhầm, sau này Tạ Lâm, người được mệnh danh là "Tướng quân của sáu nước", hiện đang ở nhờ trong phủ Tiết gia. Quân tử đoan chính, không gì khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tiet-van/3-4.html.]
Ta không biết ngài ấy ở đâu.
Chỉ biết ngài ấy thích sống gần hồ nước. Ta liều mạng chạy về hướng hồ Bích trong phủ Tiết gia, mồ hôi ướt đẫm cả người.
Ban đầu Vệ Tuấn vì ta gả thay, mấy lần muốn giáng tội ta, nếu không có Tạ Lâm mở lời, ta khó lòng thoát khỏi.
Nếu có thể tìm được Tạ Lâm.
Có lẽ ngài ấy có thể giúp ta.
Đèn trong phủ Tiết gia dần dần sáng lên, thị vệ và bà v.ú đều ra ngoài tìm kiếm, tiếng bước chân càng lúc càng gần. Không biết ai đã hô lên: "Ở đó!"
Ta lao vào căn nhà nhỏ bên hồ, gõ cửa một cách cấp bách.
Đã có quản gia dẫn người dừng lại bên ngoài, dường như có điều kiêng dè không dám vào.
Ngay lập tức.
Cánh cửa được mở từ bên trong, Tạ công tử khoác áo đứng trước mặt ta.
Ta kiệt sức không nói được lời nào.
Chỉ nghẹn ngào thốt lên vài chữ: "Ta không muốn gả."
Ngài có thể giúp ta không?
Bộ y phục cưới trên người ta đã bị rách toạc trong lúc chạy, mặt đầy mồ hôi loang lổ.
Người Tiết gia nói, gả cho Vệ Hầu sẽ có phú quý vô biên.
Không ai nói rằng ta sẽ phải chịu đựng sự lạnh nhạt, kỳ thị và khinh miệt trong suốt mười năm, không có kết cục tốt.
Quản gia bên ngoài lớn tiếng: "Tạ công tử, tân nương tử chạy trốn trong đêm làm phiền ngài, chúng tiểu nhân sẽ lập tức đưa nàng đi."
Chàng như không nghe thấy, cúi đầu nhìn ta.
Tạ Lâm dường như nói cho ta nghe, cũng như nói cho những người phía sau.
Ánh trăng rọi lên mặt ngài ấy.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ngài nói:
"Vậy thì không gả."
Khi đường cùng, một lời hứa.
Từ đó vượt qua mọi gian khó, người đó đứng sau lưng ta bảo vệ, chưa một lần thất hứa.