Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Trà - Chương 22:

Cập nhật lúc: 2024-05-24 21:20:07
Lượt xem: 554

35.

Dưới ánh nắng ban mai mờ ảo, hiện ra là một cây cổ thụ cao vút, thứ vừa bị Lâm Lâm chặt đứt là… một cành cây của nó.

Ta chớp chớp mắt, nhìn xung quanh, kinh ngạc không nói nên lời, sao mới qua một đêm, cây cối ở đây, lại cao thêm nhiều như vậy?

Dù là thành tinh cũng không thể lớn nhanh như vậy chứ? Nếu mỗi ngày đều lớn thêm nhiều như vậy, chẳng phải sớm muộn gì cũng sẽ mọc lên trời sao… Nói không chừng còn có thể nhìn thấy thần tiên.

Ta nhìn cành cây bị Lâm Lâm chặt đứt, vẫn đang không ngừng co giật, nhưng tiếng kêu thảm thiết bên tai lại biến mất.

Xung quanh yên tĩnh đến lạ, đột nhiên, một tiếng động di chuyển nhanh chóng vang lên, ta và Lâm Lâm đồng thời nhìn phu tử vẫn đang tĩnh tọa, quả nhiên, một cành cây to lớn đang lao về phía phu tử.

Ta vừa định lên tiếng, lòng bàn tay đã bị Lâm Lâm nhét một lá bùa chú, sau đó nhìn thấy Lâm Lâm cầm kiếm bay vọt qua, chặt đứt cành cây kia trước khi nó chạm vào phu tử.

Còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thân thể đã bị vô số cành cây quấn lấy, ta khẽ kêu lên, cả người bị kéo lùi về sau với tốc độ cực nhanh, mãi cho đến khi lưng dựa vào một gốc cây, trước mắt bị vô số cành cây che khuất, nhưng dù sao vẫn có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.

Lâm Lâm vừa nghe thấy tiếng đã chạy về phía ta, nhưng mà so với tốc độ ta bị kéo đi, Lâm Lâm quá chậm.

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Nhìn Lâm Lâm đứng tại chỗ nhìn xung quanh, ta liền biết nhất định hắn không biết ta bị nhốt trên cây nào.

Ta gọi lớn, nhưng hắn như căn bản không nghe thấy, cổ họng hơi đau, ta không gọi nữa, ta tin tưởng Lâm Lâm.

Khẽ ho khan một tiếng, ta hừ lạnh: “Ngươi là yêu ma quỷ quái gì, mau thả ta ra, nếu không đợi Lâm Lâm và phu tử tìm được ta, ngươi sẽ xong đời!”

Bên tai truyền đến giọng nói hơi già nua: “Hắc hắc, nha đầu, tạm thời không nói đến chuyện bọn họ làm sao tìm được ngươi, bây giờ, bọn họ có thể sống sót hay không vẫn còn là vấn đề?”

Sống sót?

Ta còn chưa hiểu ý của lão yêu cây kia, đã nhìn thấy vô số dây leo lao về phía phu tử và Lâm Lâm, ta giãy giụa gọi phu tử và Lâm Lâm.

Lâm Lâm nhanh nhạy nhận ra dây leo từ khắp các hướng, liền nhanh chóng nhảy lên vung kiếm c.h.é.m đứt. Sau đó bay về phía phu tử, kiếm quang trong tay hắn vung ra một ngọn lửa xanh lam vững vàng rơi xuống bên cạnh phu tử.

Ngay khi Lâm Lâm vừa chạm đất, một vòng sáng màu xanh nhạt lập tức bao phủ bọn họ, ta thở phào nhẹ nhõm.

Thật tốt, phu tử tỉnh rồi.

Lâm Lâm và phu tử dường như nói với nhau vài câu ngắn gọn, sau đó nhanh chóng phối hợp, phu tử cầm một lá bùa chú, hai ngón tay chụm lại đặt trước người, Lâm Lâm buông kiếm, đồng thời thanh kiếm kia lập tức lơ lửng trên không trung.

Theo ánh sáng màu xanh càng lúc càng mạnh, ta nhìn thấy Lâm Lâm và phu tử múa ra tư thế giống nhau, vạt áo xanh đen bay phần phật, sau đó nghe thấy tiếng “bốp”, thanh kiếm của Lâm Lâm trong nháy mắt gãy thành mấy đoạn, xếp thành một vòng tròn.

Rễ cây xung quanh không ngừng mọc lên, dây leo đều muốn lao vào vòng sáng, phu tử và Lâm Lâm nhìn nhau, di chuyển đứng quay lưng vào nhau, những thanh kiếm gãy kia từ từ bay lên phía trên hai người.

Chỉ trong nháy mắt, những thanh kiếm gãy đều biến thành thanh kiếm nguyên vẹn, hai người cầm bùa chú vung lên, vô số kiếm ảnh lập tức đ.â.m về tứ phía.

36.

“Hắc hắc, ta thật sự đã xem thường bọn họ rồi.” Lão yêu cây kia đột nhiên lên tiếng.

Ta nghe vậy, nhìn dây leo đang quấn lấy mình, kiêu ngạo nói: “Hừ, đó là đương nhiên, Lâm Lâm và phu tử lợi hại nhất, cho nên… ngươi còn không mau thả ta ra!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-tra/chuong-22.html.]

“Hắc hắc hắc, nha đầu, đừng nói sớm như vậy, ngươi có biết đây là nơi nào không?”

Nơi nào? Ta ghét bỏ giãy giụa: “Này, ngươi thành tinh bao nhiêu năm rồi? Đây là Thương Sơn, ngươi ở đây lâu như vậy mà không biết?”

“Thương Sơn, nơi tu luyện của muôn cây, tu tiên, tu yêu, tu ma ngàn năm nay, đây là lần thứ hai bị người ngoài bước chân vào, hôm nay, trong số các ngươi, nhất định sẽ có một người hy sinh.”

Tim ta giật thót, ta bất mãn kêu lên: “Ngươi dựa vào đâu mà nói chúng ta sẽ ch/3t? Lâm Lâm và phu tử lợi hại như vậy…”

“Các ngươi muốn lấy Vạn Cốt Vẫn, nhất định phải hy sinh một người.” Nó cắt ngang lời ta.

Ta nắm hờ ngón tay, lòng bàn tay hơi lạnh, nó biết, nó biết chúng ta đến lấy Vạn Cốt Vẫn…

“Vạn Cốt Vẫn là thượng cổ hung khí, nếu muốn lấy nó, trước tiên phải dâng hiến.”

“Dâng hiến?”

“Cúng tế.”

Ta ép buộc bản thân bình tĩnh lại, phải tin tưởng Lâm Lâm và phu tử, bao nhiêu khó khăn chúng ta đều vượt qua rồi, sắp thành công rồi, sao có thể ở chỗ này… sẽ không đâu, sẽ không đâu.

“Ngươi thả ta ra, ngươi nhốt ta ở đây làm gì? Có bản lĩnh thì để ta ra ngoài!” Ta liều mạng giãy giụa.

Dây leo không hề nhúc nhích: “Nha đầu, ngươi không thể ch/3t, ha ha ha.”

Ta không hiểu ý của nó, tại sao ta không thể ch/3t? Chẳng lẽ Lâm Lâm và phu tử nhất định phải ch/3t một người sao? Không đúng không đúng, chúng ta sẽ không ai ch/3t cả, sẽ không!

Lâm Lâm và phu tử vẫn đang hỗn chiến với vô số dây leo, ta nắm chặt vạt váy, ánh mắt không rời nhìn tình hình trước mắt.

Eo phu tử đột nhiên bị một dây leo chui từ dưới đất lên quấn lấy, nhanh chóng kéo lùi về phía sau. Lâm Lâm thấy vậy liền né tránh dây leo đang tấn công, đưa tay ra, thanh kiếm lập tức hợp thành một, bay về tay hắn.

Kiếm quang lướt qua đều làm gãy vô số cành cây, cuối cùng, thanh kiếm kia c.h.é.m đứt dây leo đang quấn lấy phu tử.

Phu tử vừa được tự do, đứng vững đã vung tay đẩy Lâm Lâm ra, gần như cùng lúc đó, vô số cành cây quấn phu tử thành một cái kén khổng lồ.

Lâm Lâm không chút do dự chụm hai ngón tay vẽ một đường ma/u trên kiếm, khẽ niệm chú ngữ, đ.â.m về phía những cành cây kia, hai luồng sức mạnh giằng co, từng đợt sóng khí không ngừng lan ra, ánh sáng chói mắt gần như che khuất cả ngọn núi.

Ta nín thở, nhưng dù có nhắc nhở bản thân phải tin tưởng phu tử và Lâm Lâm thế nào, trong lòng vẫn không ngừng nghĩ đến lời lão yêu cây kia nói.

Nhất định phải có một người hy sinh…

Nhất định phải có một người hy sinh…

Phu tử bị nhốt trong dây leo, trên người Lâm Lâm đã có rất nhiều vết thương rồi, tiếp tục dây dưa nữa, có thể phu tử còn chưa cứu được, Lâm Lâm đã mất mạng trước, nhưng không cứu phu tử, phu tử sẽ ch/3t.

Ta phải làm sao? Ta nên làm gì bây giờ?

“Nha đầu, chi bằng… để ngươi quyết định, để ai sống sót.”

Trong đầu ta dường như có một sợi dây căng “bốp” một tiếng đứt ra, ta nhìn thẳng về phía trước, theo bản năng nói:

“Chúng ta, sẽ không có ai phải ch/3t cả.”

Loading...