Tiểu Trà - Chương 23:
Cập nhật lúc: 2024-05-24 21:20:08
Lượt xem: 524
37.
Móng tay ta gần như cắm vào lòng bàn tay, đầu óc choáng váng, như có thứ gì đó muốn lao ra khỏi cơ thể.
“Thả… ta… ra…” Ta khó khăn nói.
Để ta ra ngoài… để ta ra ngoài…
Bên tai không ngừng vang lên giọng nói của lão yêu cây: “Chỉ có một người có thể sống sót, chỉ có một người…”
Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚
Lâm Lâm rất quan trọng, phu tử cũng rất quan trọng, bọn họ không thể ch/3t, bọn họ đều không thể ch/3t…
“A——” Cơ thể như muốn nổ tung, dây leo đang trói buộc ta bị chấn động đến mức vỡ vụn, ta theo bản năng bay về phía Lâm Lâm và phu tử, lao vào vòng xoáy sức mạnh, ngay khi Lâm Lâm sắp chống đỡ không nổi, một tay ta đỡ lấy hắn, một tay nhận lấy kiếm của hắn, từ trên xuống dưới c.h.é.m về phía đám dây leo kia.
Ngay khi chạm đất, chân ta mềm nhũn ngã xuống, nôn ra một ngụm ma/u lớn, Lâm Lâm vội vàng đỡ ta dậy, truyền nội lực cho ta, sau đó lại chạy đi đỡ phu tử.
Tất cả đều yên tĩnh lại, chỉ còn tiếng lá cây rơi xào xạc, mây đen trên trời cuồn cuộn, chúng ta đi về phía gốc cây đã nhốt ta lúc trước.
“Vạn Cốt Vẫn hẳn là ở trong cơ thể nó.” Phu tử nhìn gốc cây trước mặt: “Nó lừa chúng ta.”
Nó, con hồ ly kia.
Hung khí, bây giờ xem ra quả thật là vậy, cả ngọn núi đều tràn ngập bóng tối và tà khí.
Bên môi Lâm Lâm còn dính ma/u, trên quần áo cũng dính mùi ma/u tanh, hắn cầm kiếm bay vọt qua, vạt áo vẽ ra một đường cong, nhưng lại bị cành cây của gốc cây kia chặn lại giữa không trung.
Ta nhìn Lâm Lâm và cành cây quấn lấy nhau, kiếm quang không ngừng lóe lên, nhưng cành cây kia như biết chiêu thức của Lâm Lâm, mỗi lần đều có thể phòng thủ. Bất kể Lâm Lâm tấn công thế nào, nó đều có thể né tránh và dùng chiêu thức giống nhau đánh trả.
“Sao lại như vậy…” Ta có chút không dám tin, nhưng bây giờ ta toàn thân không còn chút sức lực nào, đi qua cũng chỉ thêm phiền phức.
Cuối cùng, Lâm Lâm lộn người trên không trung, bay trở về.
“Hắc hắc hắc, thế nào? Còn chiêu gì cứ việc thi triển ra!” Giọng nói khàn khàn của lão yêu cây vang lên.
Lâm Lâm nghiêng mặt nhìn phu tử, nhíu mày nói: “Nó biết đọc tâm.”
“Ha ha ha, ha ha ha, nếu đã như vậy, hôm nay các ngươi đừng hòng rời khỏi đây.”
Đọc tâm? Ta ngẩng đầu nhìn Lâm Lâm, trong lòng có chút kinh hãi, biết đọc tâm, vậy có nghĩa là bất kể Lâm Lâm và phu tử muốn làm gì, nó đều sẽ biết trước một bước và chuẩn bị phòng thủ.
“Vậy, vậy chúng ta có thể không nghĩ gì cả, chúng ta…” Ta nhìn hai người bọn họ với vẻ mong đợi mong manh.
“Hắc hắc… Không nghĩ gì cả? Nha đầu, chỉ cần có tim, thì không thể nào không nghĩ gì cả ha ha ha…”
Phu tử cúi đầu lẩm bẩm một câu: “Đọc tâm?” Sau đó bình tĩnh quay đầu nói với Lâm Lâm: “Còn nhớ Phù Chú Thất Thuật không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/tieu-tra/chuong-23.html.]
Đuôi mắt Lâm Lâm khẽ liếc phu tử, khóe môi nhuốm ma/u đỏ khẽ nhếch: “Đương nhiên.”
Giọng nói vừa dứt, phu tử đưa tay về phía Lâm Lâm, ta nhìn thấy Lâm Lâm như nghiêng đầu, nhưng vẫn ném kiếm cho phu tử, sau đó hai người nhanh chóng bay về hai phía.
Phu tử một tay giấu kiếm ra sau lưng, một tay cùng Lâm Lâm thi triển chiêu thức giống nhau, đồng thời tấn công về phía trước.
“Ha ha ha… Các ngươi tưởng rằng chỉ bằng Phù Chú Thất Thuật cỏn con là có thể làm gì được ta sao? Ha ha ha…” Lão yêu cây kia cười lớn, cành cây hai bên điên cuồng sinh trưởng, lao về phía phu tử và Lâm Lâm.
Ta căng thẳng nhìn tình hình trước mắt, lão yêu cây kia biết đọc tâm, cho nên toàn bộ thế trận vẫn luôn ở trạng thái cân bằng, tiếp tục kéo dài như vậy, đối với phu tử và Lâm Lâm căn bản không có chút lợi ích nào.
Ngay khi lại có một cành cây mọc ra, phu tử đột nhiên thay đổi chiêu thức, ngửa người ra sau né tránh dây leo đang tấn công, cầm kiếm vẽ một lá bùa chú trong không trung, phá vỡ đám cành cây đang quấn lấy phía trước, mũi kiếm trực tiếp nhắm vào trung tâm thân cây.
“Hừ, muốn ch/3t!” Lão yêu cây kia khinh thường cười khẽ.
Ta không hiểu tại sao phu tử lại đột nhiên thay đổi chiêu thức, đồng thời, Lâm Lâm nghiêng người gầm lên:
“Liễu Cố An!!!”
38.
Phu tử né tránh tất cả những thứ cản đường và tấn công, ngay khi sắp chạm vào thân cây, đột nhiên chuyển hướng, đ.â.m kiếm vào nhánh cây đầu tiên.
“A—— a——” Một tiếng kêu thảm thiết vang lên khiến những cây cối xung quanh đều xào xạc.
Phu tử không buông tay, hắn cầm kiếm xoay một vòng, đ.â.m toàn bộ thanh kiếm vào trong.
Bên tai dần dần yên tĩnh lại, lão yêu cây kia dường như cũng không còn chút sức lực nào, tất cả cành cây đều rũ xuống, Lâm Lâm hất cành cây không còn động đậy trước mặt ra, bay về phía phu tử, rút kiếm, ôm phu tử bay trở về.
Còn chưa đứng vững, phu tử đã quỳ một gối xuống đất, như thể đã kiệt sức, bên môi tràn ra ma/u tươi, một lọn tóc xanh rối bù rơi xuống, ta nhào đến trước mặt phu tử, lo lắng đỡ lấy hắn.
“Ngươi, ngươi thế mà lại… thế mà lại không…” Lão yêu cây kia thở hổn hển: “Vô dụng, ha ha ha, gi/3t ta cũng vô dụng, Vạn Cốt Vẫn ở chỗ ta, đến lấy đi, đến lấy đi——”
Nó vừa nói xong, trên thân cây to lớn lập tức xuất hiện một vòng xoáy màu đỏ như ma/u.
Tay Lâm Lâm cầm kiếm nổi gân xanh, hắn cúi đầu nhìn ta và phu tử, ánh mắt có chút phức tạp, tóc đen cũng hơi rối.
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, đột nhiên hiểu ý hắn.
“Lâm Lâm, đừng——”
Lời ta còn chưa nói hết, hắn đã đ.â.m kiếm xuống đất, sau đó nhanh chóng niệm một câu chú ngữ, lòng bàn tay lướt qua lưỡi kiếm, lập tức xuất hiện một vòng sáng màu xanh bao phủ ta và phu tử.
Tất cả đều xảy ra quá nhanh, ta căn bản không kịp ngăn cản, muốn túm lấy Lâm Lâm, nhưng lại bị kết giới ngăn cản, ta dùng sức đập vào kết giới:
“Lâm Lâm, đừng, đừng qua đó… Ta cầu xin ngươi, đừng, Lâm Lâm… Ngươi đừng qua đó, Lâm Lâm…”